Thức giấc trên chiếc giường êm ái, Tề Ân một thân cười tráng nằm nghiên mình trên giường ngủ ngắm nhìn cô gái đang yên giấc. Tối qua quả thật là một đêm đáng nhớ. Thật không ngờ Hi Văn lại chủ động đến như vậy, rõ ràng chính miệng bảo chuyện con cái cứ từ từ hẵng tính như cô lại...nghĩ tới chuyện đó anh lại sướng rơn người.
Choàng tay sang ôm lấy Hi Văn, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn. Anh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu một người đến như vậy, anh vẫn luôn nghĩ rằng bản thân mình mới là quan trọng nhất cho đến khi anh gặp người khiến mình yêu hơn cả bản thân. Là người khiến cho trái tim của anh được hoạt động và sống theo đúng nghĩa của nó.
Đồng hồ báo thức reo lên Tề Ân liền thuận tay tắt lấy nó, Hi Văn lờ mờ mở mắt thức dậy. Giọng nói cô nhệ nhại
" Sáng rồi hửm? "
Anh mỉm cười ôn nhu với tay vuốt lấy mấy sợi tóc vương lên má cô.
" Không phải em còn phải đến đoàn phim sao? Mau dậy đi. "
Hi Văn vươn vai, nhắm nghiền mắt lại khẽ xích nhẹ lại gần anh.
" Bộ phim em đang quay sắp đóng máy rồi. "
" Phải...em có dự định gia nhập TA không? Anh sẽ cho em những đãi ngộ đặc biệt nhất. "
Hi Văn vui vẻ nở nụ cười trên môi, lại muốn dụ cô đầu quân cho anh nữa rồi.
" Phải xem em có muốn nhận đãi ngộ của anh không đã. "
Hi Văn ngồi dậy, cả người đều đau ê ẩm, tên Tề Ân này lúc đầu còn nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-muon-ly-hon-voi-ba-dao-tong-tai/869324/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.