Nét mặt Tề Ân đượm buồn hẳn đi, làm cô hài lòng...anh hiện tại khiến cô không đủ hạnh phúc sao, Hi Văn lại không tin tưởng một lần nữa giao phó cuộc đời cho anh. 
" Vậy...anh có chuyện muốn hỏi. " 
Hi Văn mỉm cười, cưng nựng anh 
" Được " 
" Anh muốn biết tại sao em lại biết rõ sự việc năm đó của Y Na như vậy, trong khi phán đoán của phía pháp chứng là Y Na bị tai nạn mà chết chỉ duy nhất em quyết đoán là cô ấy bị Trần Cát Cát hại, tại sao thế? " 
Sự việc năm đó ở hiện trường xảy ra chỉ có 2 người, Trần Cát Cát tất nhiên sẽ không khai ra tội trạng của mình, Đường Y Na thì chết không đối chứng vậy căn cứ vào đâu cô lại dám đưa ra khẳng định như vậy? 
Tề Ân hỏi đúng trọng điểm rồi, đúng ngay chuyện Hi Văn không muốn trả lời. 
Cô đảo mắt nhìn một lượt quanh phòng bệnh mà không biết nên bấu víu vào cái gì. Không biết phải giải thích vụ việc siêu nhiên này làm sao. 
" Ờm..em...chuyện này thì là..." 
Tiếng *cạch cửa phòng mở ra, Châu Thanh vội vã chạy vào theo phía sau còn có cả...Hoàng Vĩnh Nghi 
Giọng nói Châu Thanh hụt hơi gấp gáp 
" Hi Văn, cậu thế nào rồi. " 
[ Được cứu rồi ] 
Châu Thanh sà tới ôm lấy Hi Văn rồi ngó nghiên xem cô có bị làm sao không. Trong phòng như không còn ai tồn tại, Tề Ân cũng bị Châu Thanh thuận thế đẩy ra ngoài. 
" Bị thương ở đâu? Tay à? Còn chỗ nào nữa không? Có đau không? " 
Hi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-muon-ly-hon-voi-ba-dao-tong-tai/869320/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.