Khuôn mặt Tề Ân tối sầm xuống. 
" Trần Cát Cát? Sao em lại nghĩ như vậy? " 
Linh cảm...tất cả là linh cảm nhưng cô cảm thấy đúng là như vậy. Người được lợi nhất trong chuyện này là ai mà phải tốn công bày mưu ám hại cô như vậy? Tất cả mọi thứ đều chỉ đến một nhân vật là Trần Cát Cát, Hi Văn đủ thông minh để nhận biết người nào tốt với mình người nào muốn chơi chết mình. 
" Chỉ có thể là cô ta. " 
" Em có chứng cứ không? " 
Hi Văn nhìn anh đăm đăm 
" Anh bảo vệ cô ta? " 
" Không...không phải. Không phải như vậy đâu. " 
" Tề Ân anh quá đáng lắm. Chúng ta công tư phân minh, cho dù Trần Cát Cát có đem lại lợi nhuận lớn cho TA thì anh cũng không nên bảo vệ chầm chập cho cô ta như vậy chứ. Người bị hại lần này là em đó. " 
Tại sao khi cô tức giận lại trở nên đáng yêu như vậy? Tề Ân ôm lấy Hi Văn vỗ về cô trong cơn tức giận. 
" Không phải, ý anh không phải thế. Em nói đến Trần Cát Cát anh mới thấy có chút nghi ngờ. " 
" Chuyện gì? " 
Tề Ân bỗng nhớ lại chuyện ở buổi lễ tao giải lần đó. 
" Em có nhớ ở buổi lễ trao giải em giành được giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất năm. " 
Hi Văn gật đầu 
" Đương nhiên, làm sao em quên được. " 
" Lần đó chuyện phiếu bầu xảy ra chút vấn đề, có người gian lận giúp Trần Cát Cát giành lấy giải thưởng. Cũng may Hoàng Thạch kịp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-muon-ly-hon-voi-ba-dao-tong-tai/869315/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.