Hơn 1 tháng kể từ ngày Chu Minh Tuệ rời đi, bé Du nó đã ổn định hơn nhiều và bắt đầu tập làm quen với cuộc sống phải xa mẹ. Anh biết điều đó nên càng yêu thương nó hơn còn tìm một người có nhiều kinh nghiệm chăm sóc trẻ nhỏ về dạy dỗ nó. 
Còn về chuyện của anh và Hi Văn, phải nói hai người khá kín tiếng về vấn đề này, cô vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận anh, Hi Văn thấy bản thân nên cho Tề Ân một bài học để biết trân trọng cô hơn. 
Hai người ai cũng bận đến đầu tắt mặt tối, còn anh cứ đều đặn mỗi ngày đều gửi hoa đến, nhà của Hi Văn bây giờ sắp bị ngập trong biển hoa rồi. 
... 
Tại công ty TA, trong lúc Trần Cát Cát vừa bước ra khỏi phòng thì nhìn thấy có một người giao hoa đến, cô ta niềm nở chuẩn bị đón nhận thì anh ấy liền lướt qua. 
Trần Cát Cát bực tức lớn tiếng gọi 
" Anh kia, qua đây. " 
Nam thanh niên ngơ ngác, gật đầu rồi tiến lại gần cô ta 
" Hoa này...là mang cho ai vậy? " 
Được gặp người nổi tiếng thanh niên kia vô cùng niềm nở thành thật nói 
" Là mang cho Tề tổng " 
" Tề tổng, có người tặng hoa cho anh ấy à? " 
" Chuyện này tôi cũng không rõ, tôi chỉ là giao hoa theo địa chỉ mà thôi. " 
Trần Cát Cát ưỡn ẹo quay người đi 
" Vậy anh đi làm nhiệm vụ của mình đi. " 
Nói rồi cô ta bước vào thang máy còn nam thanh niên thì mang hoa vào phòng giao đến cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-muon-ly-hon-voi-ba-dao-tong-tai/869300/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.