Trời sáng Tề Ân nhanh chóng thay quần áo để chuẩn bị đến công ty, cả đêm qua anh cũng chẳng ngủ được bao nhiêu, trong lòng cứ thấp thỏm lo lắng chuyện Hoàng Vĩnh Nghi thổ lộ tình cảm với cô. Lòng thầm cầu trời Hi Văn sẽ không đồng ý.
Tề Ân vừa xuống nhà liền bắt gặp Chu Minh Tuệ, cô ta ở đây cũng đã được hơn một năm rồi, trước mặt anh thì làm đúng bổn phận của mình nhưng sau lưng lại mưu tính ý đồ khác.
Chu Minh Tuệ vừa nhìn thấy anh thì tâm trạng phấn khởi. Cô ta tươi cười
" Tề tổng, anh xuống ăn sáng đi rồi hả đi làm. "
Tề Ân xua tay, chân sải bước đi
" Không ăn "
" Hãy ăn đi ạ, tôi đã bỏ rất nhiều công sức để nấu. "
Trong nhà này hiện nay ai cũng lớn gan như thế sao, Chu Minh Tuệ nghĩ rằng mình là ai mà lại ra lệnh cho anh như vậy. Tề Ân quay người lại nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh người.
" Cô chỉ nên làm đúng bổn phận của mình, đừng quản chuyện của tôi. Rõ chưa? "
Năm đó chẳng qua muốn chọc tức cô nên anh đã lên tiếng giữ Chu Minh Tuệ ở lại, về sau là vì thương bé Du không có chỗ nương thân nên mới tiếp tục giữ lại cô ta nhưng thật không ngờ Chu Minh Tuệ càng ngày càng cả gan, cô ta thật sự cho rằng bản thân có thể thay thế Hi Văn trong ngôi nhà này rồi dùng giọng điệu như thế ra lệnh cho anh.
Sau khi bị Tề Ân lên tiếng cảnh cáo thì nét mặt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-muon-ly-hon-voi-ba-dao-tong-tai/869286/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.