Tiếng cãi nhau vang dội khiến cho Chu Minh Tuệ ở dưới nhà nghe thấy liền vô cùng vui sướng, bé Du ở bê cạnh cũng nghe được, con bé lay lay cánh tay mẹ mình.
" Mẹ ơi, dì với chú là đang cãi nhau sao? "
Minh Tuệ khẽ cười
[ Tốt nhất là cãi nhau một trận thật lớn, Tề tổng vẫn là nên nhanh chóng bỏ Cao Hi Văn. ]
Tiếng cãi nhau của cô và anh ngày một lớn, bé Du hớt hải vô cùng lo lắng cho hai người.
" Hay là mẹ lên nguyên ngăn hai người họ được không? Bé Du không muốn dì với chú cãi nhau. "
Minh Tuệ tặc lưỡi
" Con bé này đúng là không hiểu thế sự. "
Xong Minh Tuệ chợt suy nghĩ điều gì đó liền bật cười khoái chí
" Thôi được, mẹ sẽ lên trên đó KHUYÊN NGĂN cô chú xem sao "
...
Trên phòng Hi Văn, sau khi nghe cô lên tiếng đề nghị ly hôn thì Tề Ân đã đứng hình mất một lúc, xong anh gật đầu cười nhếch môi.
" Ly hôn? Không ai phiền ai...phải rồi, trước giờ em luôn cảm thấy tôi phiền phức mà, đúng không? "
Hi Văn thở dài một hơi, cô thật sự quá mệt mỏi lười phải giải thích mấy chuyện này với anh.
" Đó chỉ là suy nghĩ phiến diện của anh mà thôi, anh quá độc đoán rồi Tề Ân à. "
Hai mắt anh bắt đầu ươn ướt, khóe mi đều đỏ hết cả lên.
" Nếu không phải thì với em tôi là gì...em nói thử xem "
Hi Văn cũng phải ngập ngừng mất một lúc, câu hỏi đó khiến cô phải suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-muon-ly-hon-voi-ba-dao-tong-tai/869272/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.