Buổi tối ngày hôm đó, cô cùng anh đang ngồi ăn cơm ở phòng bếp. Hi Văn chờ lúc thức ăn được dọn ra thì ngồi bấm điện thoại vừa xem vừa cười. 
Anh thấy cô khác lạ liền thắc mắc hỏi 
" Có gì vui hả? Nãy giờ cười miết vậy? " 
" Không, chỉ là nói chuyện với bạn thôi. " 
Chu Minh Tuệ lóng tai lên nghe, nét mặt lầm lì 
[ Bạn gì chứ, rõ ràng là người tình.] 
Tề Ân cúi đầu xuống, anh gãi gãi đầu hỏi lơ 
" Bạn...là bạn nào vậy? " 
" Châu Thanh đó " 
" Thì ra là vậy " 
Chu Minh Tuệ ở trong bếp bưng ra thêm mấy đĩa thức ăn đặt lên bàn, cô ta nét mặt tươi cười 
" Cô Cao ăn nhiều một chút, đi cả ngày vất vả rồi. " 
Hi văn hai mắt nhắm nghiền, cô hít thở một hơi thật sâu. 
" Tôi biết rồi, cô vào trong làm việc đi. " 
Chu Minh Tuệ lui khỏi bàn ăn, Tề Ân lúc này mới ngước mắt lên nhìn cô chằm chằm. Anh gắp miếng rau cho vào miệng tỏ ra bình tĩnh, vừa nhai vừa nói. 
" Hôm nay cô ra ngoài sao? " 
" Ờ...đúng vậy " 
" Có việc à? Tại sao không dùng xe nhà, nghe nói hôm nay cô không có gọi chú Quốc vậy cô ra ngoài bằng gì nhỉ? Đừng nói là đi cùng Châu Thanh, hôm nay cô ấy bận việc ở công ty đến giờ vẫn chưa xong. " 
Chu Minh Tuệ từ xa nghe anh tra hỏi cô thì cười thầm 
" Xem cô trả lời thế nào. " 
Hi Văn vuốt vuốt mái tóc, nghĩ tới nghĩ lui vẫn là nên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-muon-ly-hon-voi-ba-dao-tong-tai/869258/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.