" Thượng Tướng,ngài có thể đi vào rồi "
Kin vừa đi vừa cười khặc khặc tới chỗ Laim
"...."
Laim im lặng đi theo ở phía sau.Lại làm ra trò gì rồi đây ?
Kin cười đã mỏ rồi bắt đầu ho khụ khụ vài cái rồi lại ra vẻ mặt nghiêm trọng đi vào sảnh.
Cả 2 chậm rãi đi vào phòng.....
Cạch
Tiếng cửa mở ra,Kin với vẻ mặt nghiêm trọng bước vào...
" Mời ngài vào " Kin cung kính
Một bóng dáng cao lớn chậm rãi đi vào....
Cả nhà 3 người đều đồng loạt nín thở.Thời gian như ngưng đọng,im lặng đến nỗi chỉ cần 1 tiếng thở nhỏ cũng có thể nghe rõ mồn một.
Cả người của Mineva bắt đầu run rẩy,nhịp tim đập nhanh hơn bình thường gấp 2 lần. Môi bà như cứng lại không nói được một từ nào,chỉ có thể trợn tròn mắt nhìn gương mặt quen thuộc đang dần hiện rõ.
Vinster và Crink cũng không khác gì bà. Thân thể cứng đờ, chỉ có thể ngơ ngác nhìn người đang từng bước đi tới gần hơn.
" Mẹ,phụ thân,Crink"
Laim nhìn cả 3 người đang bàng hoàng mà trong lòng nhói lên. Đã rất lâu rồi chưa thấy mặt họ.Dù anh có lạnh lùng thế nào thì trên gương mặt vẫn lộ rõ vẻ nhớ nhung.
Mineva chầm chậm đứng dậy,từ từ đi tới chỗ của Laim.Nhẹ nhàng tới gần,đôi mắt hổ phách nhìn chằm chằm không chớp mắt.
Cứ như sợ rằng,chỉ cần chớp mắt một cái thì bóng dáng ấy sẽ biến mất mãi mãi như trong những giấc mơ bà từng thấy.
Bà đưa cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-di-gioi/3742989/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.