🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Ngoan nào bé cưng,một lúc sẽ sướng. Tin tôi"

Laim thở dốc giữ nguyên tư thế để cậu thích ứng...Thấy cậu dần dần thả lỏng người thì ngồi dậy ôm cậu vào lòng.

Từ từ đứng lên,một tay vòng qua eo, một tay nâng mông cậu ôm lên cứng ngắc, phía dưới của 2 người vẫn dính chặt vào nhau.Lạc Sở bị động tác của anh dọa sợ liền theo quán tính, 2 chân vòng qua hông,2 tay vòng qua cổ anh để khỏi té..

Nhưng vì cậu quá nhỏ con nên khi vòng tay qua cổ thì cái chày bự bị rút ra phân nửa,đầu chày đang chôn trong cửa khoang liền bị đột ngột rút ra khiến Lạc Sở đau điếng người.

"Ư ức" Cậu ôm chặt cổ anh, dựa đầu vào vai run lẩy bẩy.

"Bé cưng,đừng sợ.Mau thả tay em ra nào,tôi ôm em rất chắc,sẽ không rớt"

Laim trấn an tâm trạng sợ hãi của cậu.Lạc Sở nghe anh nói vậy liền thả tay đang ôm cổ anh. Mông cậu rơi xuống liền được anh chụp được,Laim thích thú nhào nặn cặp mông vừa căng tròn vừa vếnh của cậu.Anh xoa mông xinh yêu đến nghiện liền bị Lạc Sở đánh tay hư ra.... Hừ, đang ra trận lại bị mỹ nhân thu hút, đồ không có chí tiến thủ.

Ôm ọp,phành phạch phành phạch.Tiếng giã cối liên tục vang lên khiến người ta đỏ mặt. Tiếng nước dâm bị giã văng òm ọp kêu to.

" Làm ơn..a a.Xin anh đừng giã em nữa.Em sắp bị anh dập chết rồi ..haaa.Đã đầy cả rồi,đừng bắn vào trong nữa"

" Hự hộc ...Em làm bằng nước sao,phun ướt hết cả sàn rồi em thấy không..Bé dâm,sao em có nhiều nước dâm như vậy,tôi sẽ làm em đến khi nước dâm của em chảy đầy cái ly này thì tôi sẽ tha cho, thế nào chịu không.Hửm,mau trả lời tôi nào"

Laim không nghe lời cầu xin của cậu.Cứ liên tục nắc hông rồi trêu chọc, lấy cái ly để xuống sàn nơi nước dâm đang chảy.

"Ư ư ư ức hư,aaaaa....Không, không chịu đâu....A a a,không thể chảy đầy ly đó được đâu huhuhu"

Laim cứ giã cậu 1 tư thế ẫm trên không,độ sâu phải gọi là đến tận cùng luôn rồi.Thân thể vừa khỏe bệnh liền bị anh giã tới tấp.Cậu đã bị anh đóng cọc từ sáng hôm nay tới sáng ngày hôm sau vẫn chưa dừng.

****************

Lạc Sở đang ngủ say thì bị chọc tỉnh...Vừa mơ màng tỉnh dậy thì bị khoái cảm đánh ập. Cùi đầu xuống thì thấy

Laim đang đưa lưỡi vào trong khoấy đảo liên tục.

Laim thấy bên dưới bắt đầu mút chặt thì biết cậu đã tỉnh, liền vói lưỡi vào sâu hơn.

" Aa...hức" Lạc Sở chỉ biết bất lực bị anh quậy tung bên trong,nước dâm bị anh mút không chừa một giọt.

Sau một hồi thì Lạc Sở bị anh liếm đến bắn ra,bên dưới co rút run rẩy.Laim chừng này mới lấy ra.

"Bên dưới sưng quá nhiều, nên tôi mới liếm giúp em"

"Um... Anh xấu xa,dám chơi em tận 1 ngày hơn.Em cầu xin anh mãi cũng không chịu dừng."

" Là do em trêu chọc tôi."

Laim mặt dày phủ nhận...Đáng lẽ chỉ chơi tầm nửa ngày là ổn,nhưng do cậu ngon quá nên anh làm hơi quá chớn...Là do cậu dâm thôi, với lại cứ trêu anh mãi nên anh mới vậy.

"....."



Lạc Sở cứng họng...Dù đúng là cũng do cậu trêu anh nhưng mà anh cũng không nên làm cậu đến nhường này chớ !!! Cứ tưởng bị chày giã chết thật luôn ấy.

Anh có biết cái chày của anh to tới nhường nào so với cậu không.Nó còn to hơn bắp chân của cậu nữa

Khu khụ...Cậu cũng khá là cao tận 1m66 lận, làm tròn lên 1m7 đi cho chẵn.Cũng khá cao rồi ấy chứ.Laim thì gần 2m... So sánh kiểu gì thì cũng là cái size anh không sai chúng ta sai mà.

Một cái dập chày của anh cũng đủ để cậu bị nhồi khó thở rồi. Đằng này còn bị anh dập liên tục,mỗi lần làm thì ít nhất là dập mấy trăm cái, mà đâu phải làm 1 lần đâu..

Mấy bữa trước bị làm 1 đêm đã muốn hư,nay còn bị làm tận 1 ngày trời.Cậu thấy cậu sắp thành superman rồi.Thế éo nào bị chơi như vậy mà còn sống được cũng hay...

"Hừ,dỗi rồi"

Lạc Sở giận dỗi quay người không chịu nhìn Laim nữa. Trước mặt Laim chỉ còn cái lưng chi chít vết hôn và cái mông vếnh đầy dấu răng, bị anh giã đỏ ửng.

" Đừng dỗi mà bé dâm của tôi"

Laim từ sau lưng ôm nguyên cả cơ thể cậu vào lòng anh.

" Ai là bé dâm của anh chứ!! Anh mới là bé dâm"

Lạc Sơ bĩu môi.Đừng mong cậu tha thứ,hữ!!

" Rồi rồi.Đừng dỗi nữa mà....Cục cưng "

Laim thì thầm vào tai Lạc Sở.Lạc Sở lần đầu được anh kêu là cục cưng liền đỏ mặt.

" Hứ,ai cho anh gọi em là cục cưng"

Lạc Sở miệng thì nói vậy mà hành động lại trái ngược hoàn toàn.Cậu đỏ mặt quay người lại đu lên người anh như gấu koala....Hừ,coi như anh may mắn biết dỗ trúng chỗ ngứa của tui,không thì đừng mong tui hết dỗi.Tui dữ lắm à,đừng có giỡn mặt !!!

"Em đã hết giận chưa,cục cưng" Laim biết cậu thích nên cứ gọi mãi.

" Dạ hết rồi.Chồng nhớ lần sau đừng làm vậy nữa nhé.Cục cưng sợ lắm luôn đó"

Lạc Sở cười hì hì dụi vào người chồng.. Anh như vậy sao cậu dỗi nổi nữa chứ,đồ tâm cơ !

" Ừm,tôi đã nấu nước cho em rồi,đi tắm thôi nào" Laim bế cậu lên.

Tắm xong thì đặt cậu xuống lại giường rồi đút ăn cháo

" Ư hông ăn nữa đâu,em ngán cháo lắm rồi mà.Em đã khỏe rồi.Em đi nấu món khác ăn có được không hả chồng "

Lạc Sở mím môi không chịu ăn cháo nữa.Từ lúc bị thương tới giờ thì đã 4 ngày cậu toàn ăn cháo thôi,ngán tận bản họng.Giờ lại bắt cậu ăn tiếp,làm sao mà ăn nối !!!

"Ngoan nào,chỉ ăn ngày này nữa,ngày sau cho em ăn món khác"

"...Chỉ ăn lần này nữa thôi đó" Lạc Sở cam chịu há miệng cho anh đút.



Cốc cốc cốc

Tiếng gõ cửa vang lên,Laim đi ra mở cửa.

"Chào anh,bọn tôi tới đây để thăm Lạc Sở" Diệp Ân cùng những người khác đều lần lượt chào hỏi Laim. Anh gật đầu rồi để họ vào thăm cậu.

" Lạc Sở.Bọn ta tới thăm ngươi nè"

" Ngươi làm bọn ta lo lắm đó"

"Ngươi không sao là tốt rồi"

"Wow,cảm ơn các ngươi đã đến thăm ta.Ta vẫn khỏe như trâu đây.Hahaha"

"Đừng cậy mạnh,dù sao ngươi bị mất máu khá nhiều.Mà nè,ta nghe nói ngươi bị một tên dị tộc ngoại lai tấn công .Không những vậy ngươi còn giết được tên quái vật đó.Ngươi giỏi thật đó Lạc Sở"

"Đúng đó, nếu là ta thì chắc bị tên đó giết từ lâu rồi"

"Lúc đó cũng hên là ta chộp được con dao,rồi lợi dụng lúc hắn sơ hở thì tấn công.May sao cũng giết được"

"Ngươi còn có bình tĩnh để lợi dụng sơ hở nữa hả.Ngầu ghê !!!"

Diệp Ân khen ngợi.Lâm Nhi cũng sáng mắt gật đầu lịa lịa sùng bái nhìn Lạc Sở.

"À đúng rồi,đáng lẽ hồi qua chúng ta định qua thăm ngươi nhưng mà..... Khu khụ,thấy ngươi đang trị bệnh nên bọn ta đã về" Diệp Ân đỏ mặt.

Cả bọn che miệng ngại ngùng ho mấy tiếng.Ý là tụi tui kông cố ý nghe lén,nhưng mà kịch liệt quá nên không muốn nghe cũng không được....

Lạc Sở nghe họ nói thì cũng biết là vụ gì rồi ...Laim chết tiệt !!!

"E hèm,xin lỗi vì đã để các ngươi nghe thấy việc xấu hổ như vậy..." Mặt cậu đỏ ửng,ngại ngùng che mặt lại.

Máaa,quê thiệt chứ !! Đã phịch cả buổi còn để người ngoài nghe thấy,chui xuống lỗ còn chưa hết nhục nữa. Trời ơi,ai thấu nỗi đau này!!

" Hahaha....Xấu hổ gì đâu mà.Chỉ là trị bệnh thôi,là trị bệnh"

" Đúng đó,ngươi việc gì phải xấu hổ.Ai cũng như ngươi thôi.Nhân loại bị thương mà có bạn đời rồi thì dị tộc sẽ liếm vết thương để lành,còn nặng hơn thì....dị dị đó. Ngại ngùng gì đâu hè"

Chỉ có điều bạn đời của ngươi hơi hăng quá thì phải.Hôm qua cả bọn đi qua giấc nào cũng thấy bạch bạch hết chơn.Hên sao hôm nay qua lại thì đã xong phim.

" Hahaha,ngươi xấu hổ vì chuyện này sao.Đáng yêu ghê"

" Làm như troai mới lớn vậy anh hai.Hahaha"

" Đừng chọc ta nữa mà..."

Lạc Sở chầm kẻm...Chả còn gì để mất nữa...Chết mẹ nó đi cho rồi,chỉ có cái chết mới rửa hết nỗi nhục này.Trời ơi!!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.