Ngủ một giấc tới trưa mới dậy,Lạc Sở thoải mái vươn vai,tinh thần cũng sảng khoái hơn hẳn.Giờ thì Laim đã tiếp tục làm công việc của anh,Lime thì tối mới về.Giờ chỉ còn mình Lạc Sở lủi thủi trong nhà,thế là cậu định sẽ ra chợ dạo một chút,một phần cho đỡ chán với lại cậu muốn biết đa phần người dân ở đây sẽ bán những gì.
Dù sao hôm bữa cậu đi tới thì chỉ dạo sơ qua,với lại lúc đó cậu đi là buổi sáng.Ở đây chủ yếu là săn bắt và trồng trọt,thường thì tầm trưa hoặc chiều thì mới náo nhiệt hơn,sáng người ta đi làm hết rồi lấy đâu mà bán.Lúc đó cậu kết luận ở đây ít nhu cầu mua bán cũng khá chủ quan
Sau khi sống ở đây được mấy ngày thì cậu nhận ra rằng động thực vật ở hành tinh này rất phong phú đa dạng chủng loại,nhưng do họ chưa biết khai thác hết tiềm năng.
Chứ cậu đi vô rừng được 2 ngày,thực vật phát triển to lớn,đầy sức sống như vậy thì chắc chắn,độ màu mỡ và dinh dưỡng của đất nơi đây rất cao nên mới khiến từ cây cỏ đến rau củ mới to lớn như vậy.Lạc Sở nghĩ nghĩ rồi rảo bước đi đến khu chợ làng....
...\\\\...
Sự nhộn nhịp vốn có của chợ hiện ra trước mắt,không còn dáng vẻ hiu quạnh vắng vẻ mà Lạc Sở từng thấy...Haha,đi lộn giờ mà đòi chợ đông thì sao được.
Lạc Sở tò mò đi dạo xung quanh.Wow khá đa dạng đó chứ.Cá,rau và gạo là đa số,thịt thì ít sạp bán,lướt sơ qua thì mới chỉ có 1 sạp...Lạc Sở nghi hoặc.
Bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-di-gioi/3728437/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.