Lạc Sở ngẩn ngơ vào phòng uốn éo một hồi thì cũng sắp tới giờ đi ngủ.Cậu ngẫm nghĩ thì có lẽ nên ngủ sớm chút,mai sáng còn phải dạy để đi rừng.Vừa mới chợp mắt chút,thì cảm giác có người đè mình,Lạc Sở mở mắt ra thì thấy Laim.Anh đang chống tay nhìn chằm chằm Lạc Sở,tim cậu đập bình bịch.
" Anh không ngủ sao,ngày mai cò-"
Lạc Sở chưa kịp nói dứt câu thì Laim đã cúi đầu hôn cậu.Tiếng chùn chụt vang dội
" Ư ưm...ưm ha..um um"
Môi cậu bị mút một cách mạnh bạo,khoang miệng bị chiếc lưỡi vừa to vừa nóng của Laim càn quét khiến má của cậu phình lên,mật ngọt trong miệng bị anh cuốn lấy.
" Ư ưm...hức a-anh ơi ưm ư....em kh-khó chịu...ưm"
Lạc Sở bị anh làm cho khó thở,cánh tay nhỏ bé đẩy anh ra để thoát khỏi cái hôn mãnh liệt này.Nhưng với sức khỏe yếu ớt của cậu thì chỉ như gió thổi mây bay.Sau một lúc 'cháo lưỡi' thì anh cũng buông tha cho cậu.
" Phư a...ha ha hức...ư"
Lạc Sở thẩn thờ thở dốc.Gương mặt đỏ ửng lên như quả đào,thật khiến người khác muốn cắn.
Laim trầm mặt.Lần đầu anh mất khống chế đến vậy,bình thường người này khi anh chạm vào đều tỏ ra vẻ chán ghét,hét toáng lên không cho anh chạm vào dù chỉ một chút.
Nhưng hôm nay,cậu lại ngoan lạ thường,thật khiến người ta muốn khi dễ.Laim liếm môi.Dù sao cũng là bạn đời,tới lúc làm tròn bổn phận rồi.
" Ưm,anh ơi...?" Lạc Sở nghiêng đầu
Đầu cậu bây giờ trống rỗng sau cái hôn hồi nãy.Aaaa Laim chủ động hôn cậu,chả phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-di-gioi/3728425/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.