🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Laim-được rất nhiều người theo đuổi không chỉ vì vẻ ngoài nổi bật mà còn vì sức mạnh vượt trội hơn các dị tộc khác của mình.

Dù vậy,xui xẻo thay anh lại bị một nhân loại chuốc thuốc,sau đó lăn giường với Lạc Sở.Vì sự cố này nên anh phải chịu trách nhiệm với Lạc Sở.Cũng bởi sự ầm ĩ và kiêu ngạo của Lạc Sở,nên anh cũng chả có tình cảm gì với người vợ ngoài ý muốn này.Anh chỉ có thể chiều theo ý hắn mới có thể khiến hắn bớt ồn ào lại.

Lạc Sở ngơ ngác nhìn anh

" A-Anh về rồi à....Haha.An-Anh có muốn ăn cơ-cơm không"

Lạc Sở lắp bắp.Lần đầu cậu tiếp xúc với anh chồng cực phẩm của mình.Thật sự khiến người ta muốn xỉu ngang nha

Laim không nói gì mà nhìn chằm chằm Lạc Sở.Sau đó anh không nói câu nào mà ngồi xuống bàn ăn,Lạc Sở thấy vậy liền múc một chén cơm chiên trứng cho anh

Lạc Sở ăn trúng gì mà lại xuống bếp nấu cơm.Không còn ầm ĩ chửi bới nữa sao.Laim nghĩ thầm,sau đó nhìn xuống chén cơm.

Ăn thử một miếng,anh kinh ngạc trong lòng.Vị rất ngon,lần đầu anh được ăn món này,ăn rất vừa vị lại còn thơm thơm mùi gì đó lạ lạ.

Dù không biểu hiện ra mặt,nhưng tốc độ ăn cực kì nhanh thể hiện Laim cũng thích món cậu nấu.Lạc Sở cảm giác thành tựu của mình nhân hai.

" Ăn ngon không,em làm nhiều để anh đem theo đi làm nữa đó.Nhà không có gì ngoài những cái đó nên em chỉ nấu một món.Anh ăn nhiều chút.Phải giữ gìn sức khỏe nhìu hơn,không thể để bụng đói đi săn nếu không....."

Lạc Sở luyên thuyên tác hại của việc nhịn đói khiến Laim ngơ ngác.Từ bao giờ người này lại quan tâm tới anh như vậy.Thật khó tin,hôm nay anh bước sai chân vào nhà à?

Nói một hồi,Lạc Sở nhận ra mình nói quá nhiều

" A....Thật ngại quá.Em nói hơi nhiều phải không" Lạc Sở

Chết tiệt,sao mình lại thất thố trước anh ấy vậy chứ.Đúng là mê trai đầu thai vẫn chưa hết mà.Ngại quá đi.Chắc anh thấy mình phiền chắc luôn.Huhu



"Không sao" Laim lạnh nhạt

Nhìn qua Lime vẫn đang cắm đầu ăn ngấu nghiến,anh dần thả lỏng cơ mặt.Sau đó cũng bắt đầu ăn phần của mình. Ăn xong bữa sáng Laim bắt đầu công việc đi săn.

" Thức ăn và nước uống của anh" Lạc Sở

" ....Cảm ơn" Laim

Dù có rất nhiều nghi vấn về sự thay đổi của Lạc Sở nhưng thôi cứ chờ xem đã.

Sau khi Laim đi thì Lime cũng phải bắt đầu ra ngoài để tập luyện và học đi săn với các dị tộc khác.Lạc Sở cũng chuẩn bị cho nhóc phần ăn và nước.

Tiễn 2 cha con xong,cậu bắt đầu gào thét-ing.Thật hạnh phúc a,sao cậu có thể may mắn như vậy,có chồngcon vừa đẹp vừa đáng iu như này,mãn nguyện lắm luôn í.Nhân sinh không còn gì luyến tiếc.

Gào thét đủ rồi,Lạc Sở cũng định đi thám thính tình hình bên ngoài một chút.

Những ngôi nhà tranh y hệt hồi xưa,theo Lạc Sở nhớ thì ở đây sống theo từng làng nhỏ và đi săn theo từng nhóm người,sau khi săn về thì sẻ chia cho từng nhà.Và việc đi săn là của dị tộc,còn việc trồng rau hoặc vô rừng hái thảo dược là do nhân loại đảm nhận.

Tuy nhiên tên ngu ngốc 'Lạc Sở' kia lại không hề hòa đồng với những người ở đây,cũng chả bao giờ làm những việc như vậy.

Ăn không rảnh mỏ ngồi chửi bới chồng con,yếu ớt mà lại tỏ ra kiêu căng ngạo mạn.Nếu Lạc Sở mà có người vợ như hắn ta thì chắc đã đấm vài cái cho câm mồm rồi chứ ở đó mà dám chửi bới.

" Sao Laim lại có thể nhẫn nhịn chịu đựng một tên vô dụng như hắn ta chứ.Thật đáng thương" Lạc Sở thầm tiếc thương cho anh

Lúc cậu đang suy nghĩ tào lao thì có một người đi tới



" Ui,xem coi ai kìa.Chả phải là vợ của anh Laim đó sao.Đó giờ cứ tưởng là ngươi bị tật nên không bao giờ ló mặt ra ngoài á chứ."

Một giọng nói chanh chua phát ra

" ....Gặp âm binh rồi.Số mình xui gì mà xui lắm dị trời" Lạc Sở bĩu môi. Cậu không quan tâm mà lướt qua.Xì,hắn ta là ai mà dám kêu chồng cậu là anh Laim chứ.

" Nè-Nè, ơ ơ...ngươi dám khinh thường ta sao.Tên như ngươi mà dá- " Ninh Hạo

"A xin lỗi nha, ta không chú ý.Có chuyện gì sao?" Lạc Sở lạnh nhạt

" Há, ngươi nên buông tha cho anh Laim đi.Tên vô dụng như ngươi chỉ tổ làm cho anh ấy vướn tay vướn chân,một người ưu tú như anh Laim sao có thể lấy một kẻ như ngươi" Ninh Hạo

" Laim đã là bạn đời của ta.Một người ngoài như ngươi lấy tư cách gì mà xía vào.

Ta còn có việc phải làm,xin phép đi trước"

" Hừ, chắc chắn ta phải cướp Laim khỏi ngươi,tên ngạo mạn chết tiệt" Ninh Hạo

Lạc Sở không quan tâm những kẻ này.Tính cách của cậu khá lạnh nhạt.....ờm trừ khi đứng trước trai đẹp.Ví dụ điển hình là anh chồng của cậu,haha.

Nếu có đánh nhau thì cũng không thành vấn đề.Kiếp trước cậu rất chú trọng sức khỏe,nên rất chi tiền cho việc học võ.Như là karate,judo.Ngoài ra còn học một ít môn như bắn cung,kiếm thuật.Ha,muốn thắng cậu đâu có dễ.

Giờ nghĩ lại thì chi tiền cho những môn đó thật xứng đáng,cuộc sống nơi này rất cần sức mạnh và kinh nghiệm chiến đấu.Có điều...

Thân thể này yếu nhớt hà,mới đi bộ có chút mà mệt như này.Haizz,tưởng nhớ cơ thể cường tráng kiếp trước thật sự.

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.