Nếu người khác dám véo anh kiểu này thì anh đã tát cho một bạt tai rồi.
“Chú là anh trai của Tiểu Dao thật hả?”
Lý Tiểu Khả lại tò mò hỏi.
“Thật một trăm phần trăm, tôi là anh ruột của Tiểu Dao!”
Lâm Phong nói xong còn nhìn sang em gái mình, thấy em ấy không phủ nhận thì trong lòng rất vui.
Đây là lần đầu tiên trong mười năm qua mà anh cảm thấy vui vẻ.
“Hừ! Tôi biết ngay mà! Nếu chú không phải anh của Tiểu Dao thì sao có thể liều mạng với đám côn đồ này được chứ!”
“Thế mà Tiểu Dao còn nói dối tôi là chú tới đi đại tiện nhờ! Đúng là…”
Lý Tiểu Khả bất mãn lẩm bẩm một câu.
“Tiểu Khả, cậu đừng nói lung tung!”
Lâm Vân Dao vội lên tiếng.
Lý Tiểu Khả nghe vậy bèn dí dỏm thè lưỡi, không nói thêm gì nữa, chẳng qua đôi mắt to tròn trong veo như nước vẫn cứ nhìn qua nhìn lại giữa Lâm Phong và Lâm Vân Dao, không biết đang suy nghĩ gì.
Nhân lúc hai người nói chuyện, Lâm Phong xách đống đồ mua hồi chiều lên, nói:
“Tiểu Dao, chiều nay anh ra ngoài mua cho em rất nhiều thứ, em xem có thích không này.”
Lâm Vân Dao chần chừ một lúc rồi cuối cùng vẫn đưa tay ra nhận lấy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]