Phù! Ánh Nguyệt nhẽ nhõm trong lòng. Điều cô lo lắng cuối cùng cũng giải quyết song rồi. Cô dự tính tầm khoảng hai ngày nữa thì xuất ngoại là vừa.
Bây giờ, thế lực của cô không được vững chắc vậy nên gây dựng lực lượng càng nhanh càng tốt như thế nhà họ Hà mới không bị nguy hiểm.
Việc đã xong, Ánh Nguyệt liền xin phép ba mẹ về phòng nghỉ trước. Thấy con gái mình mệt mỏi nên hai ông bà liền gật đầu.
Lên đến cầu thang cô chợt thấy một vật thể lạ lao nhanh rồi chặn đường của mình, vật thể đó không phải ai khác mà chính là Triết Dương-cậu em trai song sinh yêu quý của cô.
“Chị định đi du học sao?” Lúc này đây khuôn mặt của cậu rất lạnh lùng và tràn đầy tức giận như ai đó đã đắc tội với cậu vậy.
“Đúng vậy! Có chuyện gì sao?” Nhìn thấy khí lạnh tỏa ra từ trên người Triết Dương, Ánh Nguyệt không hề cảm thấy sợ hãi mà còn trả lời rất thản nhiên.
Nghe thấy vậy, Triết Dương rất tức giận: “Hừ! Chắc chị thấy hối hận vì những việc mình làm nên mới nghĩ đến việc ra nước ngoài chạy trốn chứ gì? Được thôi, chị muốn đi tôi cũng không có ý định ngăn cẳn, nhưng trước khi đi chị phải xin lỗi Lệ nhi trước đã!”
Không ngăn cản cái con khỉ! Thử hỏi trên đời này ai giám ngăn cản Ánh Nguyệt cô? Đã vậy còn bắt cô đi xin lỗi nữ chủ Phương Lệ! Cô đau có ngu, hướng tới cô ta mà xin lỗi thì chẳng khác nào bảo cô đã làm tất cả mọi truyện, khiến cô từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thay-doi-so-phan-nu-phu/774746/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.