" Tỉnh lại đi, cô không đáng phải bỏ mạng ở đây. Có muốn ngủ thì vào bên trong mà ngủ nghe rõ không."
Đôi mắt kiên cường ấy, cuối cùng đã mở ra. Ánh sáng, niềm tin của sự sống đã vực dậy trong cô. Cô cảm nhận được hơi ấm đang lan tỏa trên cơ thể.
Bụp, tiếng một khúc gỗ đã cháy thành than một nửa rồi gãy ngang. Bây giờ Noãn Vy mới nhận ra mình đang ở trong một căn nhà, cô không rõ trong đây dùng để làm gì. Xung quanh cũng chẳng có gì ngoài cô và nhúm lửa đang cháy dang dở. Là ai đã cứu cô, bạn hay thù? Nhưng mà chuyện đó để sao vậy. Việc trước mắt cô cần phải làm lầ lấp đầy chiếc bụng rỗng của mình. Nó đang cồn cào, đấu đá trong bụng cô. Noãn Vy sờ tay vào bụng, hình như nguyên chủ này đã không ăn một ngày rồi nên mới có cảm giác rã rời tay chân, ngay cả việc đứng dậy cũng cảm thấy khó khăn nhường nào. Cô gắng gượng dậy nhưng cơ thể yếu đuối này lại không chịu nghe theo mệnh lệnh của cô. Nó cứ nằm yên một chỗ bất động như chờ chết. Chưa bao giờ cô có cảm giác tồi tề như thế này. đột nhiên cô lại nhớ ra một chuyện quan trọng.
La Noãn Vy nhắm chặt mắt lại, cô muốn lắng nghe xem ý thức của nguyên chủ vẫn còn hay đã...trước đó cô đã nghe thấy tiếng cầu cứu của nguyên chủ.
" Nguyên chủ cô vẫn ổn chứ! "
" Nguyên chủ! Nguyên chủ!"
Không gian im lặng đến lạ thường, cô không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thay-doi-cuc-dien/2806749/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.