" Tên khốn nào dám ra tay với ta!"
A Hảo ngẩn đầu lên xem tên nào chán sống.
" Ngươi..."
Gã chưa kịp nói gì hết đã há hốc mồm nhìn Noãn Vy. Không chỉ có riêng gã mà tất cả mọi người đều nhìn với con mắt đầy bất ngờ. Long Ngâm đứng gần cô cũng không khỏi bàng hoàng.
Nữ nhân này đang mặc thức gì trên người vậy?
Noãn Vy cũng ý thức được ánh mắt của mọi người nhìn mình. Nhưng thật ra đây chỉ là một sự cố mà thôi.
Ở bên con thác, Noãn Vy nghịch nước thấy chán rồi thì cô rời đi. Không ngờ, rêu bên dưới lòng sông lại cản đường cô khiến cả người cô ngã nhào xuống nước. Đương nhiên cơ thể không tránh khỏi việc ướt nhẹt như con chuột lột rồi. Trong thời tiết lạnh lẽo này cô không thể mặc đồ ướt sủng mà đi tiếp được. Noãn Vy mới nghĩ ra cách là cởi bỏ bớt lớp áo để y phục của cô mau khô hơn. Còn quần thì cô xoăn lên tới đầu gối.
" Như vậy có lẽ sẽ tốt hơn."
Đó là tất cả lí do mà bộ y phục này ra đời.
A Hảo nhìn cô không hề chớp mắt một cái. Từ thời cha sinh mẹ đẻ tới giờ gã có thấy người phụ nữ nào lại mê hoặc đến động lòng người như cô gái trước mặt. Làn da trắng mịn vừa nhìn gã đã nuốt cả nước bọt. A Hảo nhanh nhẹn đứng dậy đi tới chỗ Noãn Vy. Gã cứ như một con mèo thấy mỡ là liền vồ tới tấp bất chấp.
Hành động bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thay-doi-cuc-dien/2806719/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.