Ngày hôm sau. Bữa cơm vẫn được Tiểu Lan chuẩn bị. Sau khi cô ta rời lều trại. A Hảo lấy trong tay áo ra một cây kim thử độc. Gã cắm thử vào thức ăn nhưng chẳng có phản ứng gì. Trong thức ăn không có độc, ba người họ mới buông lỏng cảnh giác. Gã cầm bình rượu bên cạnh rót ra một cái bát lớn để uống. Vừa mới đưa tới miệng thì bị Noãn Vy ngăn lại.
" Bỏ xuống!"
Gã nhíu đôi lông mày rậm của mình lại nhìn Noãn Vy. Một kẻ nghiện rượu như gã nếu một ngày không được uống rượu thì cơ thể sẽ cảm thấy khó chịu. Giống như gai nhọn đang đâm chi chít bên trong gã. Cô không cho gã uống, việc này không thể làm được.
" Không sợ chúng hạ độc bên trong rượu ư!"
Cô tùy tiện gắp một miếng rau bỏ vào miệng.
" Ưm, món này cũng không tệ."
Nghe lời cảnh báo của Noãn Vy, A Hảo bỏ bát rượu trên tay mình xuống bàn. Gã lấy cây kim nhúng vào trong bát rượu. Một lúc sau, cây kim đổi sang màu đen. Nhìn thấy rượu của mình bị bỏ độc. Con mắt hừng hực lửa giận, bát rượu trên bàn gã ném xuống đất. Bát rượu bị lực ném của gã mà vỡ thành nhiều mảnh nhỏ.
" Khốn kiếp! Ta tên khốn nào dám hạ độc trong rượu của ta!"
" Người mà chúng ta tin tưởng nhất. Trong bóng tối, họ lại chính là người dễ dàng đâm sau lưng chúng ta nhất."
Câu nói mập mờ của Noãn Vy, A Hảo bày ra vẻ mặt đăm chiêu. Để gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thay-doi-cuc-dien/2806699/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.