" Hắn vừa mới giết người đấy! Các người làm sao vậy !"
" Không phải Noãn Vy, việc ác của tên đó làm ông trời sẽ chừng phạt tên đó. Còn cô không cần phải để tay mình nhúng máu. Cô gái kia cũng không muốn nhìn thấy cô như vậy, có đúng không?"
Những lời của Kỹ Lưu đã đánh thức con người lương thiện trong cô. Nhìn vào bàn tay đầy máu của mình, Noãn Vy bật khóc như một đứa trẻ.
" Sao mọi chuyện lại thành ra như vậy chứ!"
Long Ngâm đứng ở phía xa nhìn thấy cô đau khổ. Hắn siết chặt tay mình, bản thân hắn cũng cảm thấy khó chịu. Giá như bây giờ hắn có thể chạy đến bên cạnh và an ủi cô. Hắn muốn bản thân chính là chỗ dựa khi cô cảm thấy buồn. Nhưng đến những việc nhỏ nhoi như vậy hắn cũng không thể làm được. Ngươi đứng bên cạnh cô bây giờ là một người khác, không phải hắn. Lúc này, hắn không thể bước ra ngoài đó với cô được. Hẳn chỉ có thể đứng ở đây mà thầm gọi tên cô.
" Noãn Vy!"
Bên phía Noãn Vy. Cô lấy lại được ý thức của mình. Noãn Vy nhìn thẳng mặt A Hảo nói:
" A Hảo, ngươi đã giết người thân của ta, kể từ giờ trở đi ta và ngươi không còn quan hệ gì cả. Sau này gặp lại chính là kẻ thù của nhau."
Tiểu Lan nghe thấy liền dập đầu lia lịa cảm ơn cô. Noãn Vy không thèm quan tâm đến Tiểu lan, cô quay người đi đến chỗ Mộc Xuân đang nằm.
" Sống vì sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thay-doi-cuc-dien/2806647/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.