" Không được. Nàng sắp sinh rồi, sao ta có thể bỏ nàng mà đi chứ."
Oản Oản hôn vào má Kỷ Lưu.
" Thiếp không sao. Dân làng sẽ không bỏ rơi thiếp đâu. Ngược lại là tỷ ấy chẳng có ai đi cùng. Chàng nể mặt thiếp mà đi cùng với tỷ ấy đi. Được không?"
Quân tử khó qua ải mỹ nhân. Oản Oản chỉ cần làm nũng một chút kỷ Lưu đã xiêu lòng. Hắn ta châp nhận đi cùng với cô.
Trong khi đó, Noãn Vy phải ngồi ở đây xem họ rắc cẩu lương. Riết rồi mấy người yêu nhau chẳng thèm quan tâm đến người độc thân luôn sao. Thật là quá đáng mà. Nhưng không sao. Vì Oản Oản đã giúp cô tham gia cuộc thi nên cô sẽ chọn cách tha thứu cho hai người họ.
Thời gian từ đây đến kinh thành cũng phải mất mấy ngày liền. Để đến kịp cuộc thi, họ phải lên đường sớm nhất có thể. Kỷ Lưu quyết định ngày mai sẽ lên đường. Tối đó, Noãn Vy phải thức trắng đêm để chuẩn bị mọi thứ cần dùng. Để khi lên đó có cái mà dùng.
Sáng ngày hôm sau, Kỷ Lưu chỉ mang theo một chiếc tay nải nhỏ gọn. Hắn ta đứng ở trước cửa đợi Noãn Vy. Lúc này, cô kéo đống đồ mình đã chuẩn bị đi ra. Kỷ Lưu đợi mãi mới thấy cô đi ra cùng với tay nải của mình. Hắn ta muốn xỉu ngay tại chỗ, miệng không thể nói nên lời. Oản Oản khẽ cười tủm tỉm nhưng không để cô phát hiện.
" Bà cô của tôi ơi! Cô đem cả nhà đi luôn ư! Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thay-doi-cuc-dien/2806641/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.