Hạ Hi chậm rãi đứng thẳng dậy.
Dư Nghĩa sinh lòng cảnh giác, lùi lại một bước, "Cô định làm gì?"
Không nói lời nào, Hạ Hi bước nhanh tới, túm cổ áo Du Nghĩa, "Kỳ Nhi, mở cửa!"
Kỳ Nhi chạy tới mở cửa ra.
Hạ Hi xách Dư Nghĩ tới cửa, ném hắn ra ngoài, rồi "rầm" một tiếng, đóng cửa lại.
Dư Nghĩa bị ngã sõng soài, mặt úp xuống đất.
Mọi việc diễn ra quá nhanh, những người xung quanh còn chưa kịp phản ứng...
Trưởng thôn đến muộn, vừa nghe tin vội vàng chạy đến...
Đám hộ vệ và nha hoàn cũng....
"Còn không mau đỡ ta dậy!"
Dư Nghĩa nhếch nhác hét lớn.
Lúc này hộ vệ và nha hoàn mới sực tỉnh, vội vàng tiến tới đỡ hắn dậy.
Dư Nghĩa được đỡ lên, chiếc áo gấm đã bẩn, môi bị rách, mặt đầy đất, trông vô cùng thảm hại.
"Bùm!"
Những người chứng kiến cuối cùng cũng hiểu chuyện gì vừa xảy ra, lập tức bàn tán xôn xao.
Mặt mũi Dư Nghĩa chẳng còn chỗ giấu, hắn giận dữ quát đám hộ vệ và nha hoàn, "Các ngươi đều chết hết rồi à?"
Mấy người kia không dám hó hé
"Đại ca!"
Linh Nhi từ sân bên kia chạy tới, thấy là Dư Nghĩa, vui mừng kêu lên, "Muội nghe thấy tiếng ca ở bên đó, còn tưởng mình nghe nhầm. Huynh về từ khi nào vậy? Quan gia tẩu tử đâu rồi?"
Nhưng ngay sau đó, thấy bộ dạng thê thảm của Dư Nghĩa, Linh Nhi hoảng hốt kêu lên, "Đại ca, sao huynh ra nông nỗi này? Bị nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phu-ba-trong-ruong-va-nuoi-con/3676411/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.