"Ngẫm kỹ rồi hằng nói."
Giọng của Trương gia lạnh lẽo, kích thích thần kinh của ba người bọn họ.
Lần trước Trương gia ra tay, ba người họ sợ đến mức muốn khai cả tám đời tổ tiên, làm gì còn dám giấu diếm gì nữa.
Tên cầm đầu trợn mắt kinh hoàng, hai hàm răng va vào nhau lạch cạch, "Ngài... tôi, chúng tôi..."
Cổ tay bỗng nhiên lạnh buốt, chỗ đó quần áo bị rách, trên da có những vệt máu rỉ ra, nhưng kỳ lạ là hắn không cảm thấy đau.
Tên cầm đầu hoảng sợ đến lật mắt...
"Nếu ngươi dám ngất đi, ta sẽ kéo cả bọn ra ngoài cho chó ăn."
Một câu của Trương gia khiến tên cầm đầu tỉnh lại, toàn thân run lẩy bẩy như sàng gạo, "Xin ngài tha mạng, xin ngài tha mạng, chúng tôi thật sự đã khai hết rồi. Nếu không tin, tôi có thể cho ngài biết địa chỉ nhà, ngài cứ đi điều tra tám đời tổ tiên tôi."
Trương gia không nói gì, chỉ đứng đó nhìn bọn họ.
Lông trên người mấy người đó dựng đứng lên, ai cũng tranh nhau dập đầu, "Ngài, thật mà, chúng tôi đã khai hết rồi, không hề giấu giếm chút nào."
"Trương gia..."
Thủ hạ bên cạnh muốn nói lại thôi.
"Nói!"
"Xem ra, họ thực sự không biết. Dù anh có giết họ cũng vô ích."
"Đúng, đúng, đúng, xin ngài rủ lòng thương, chúng tôi thật sự đã nói hết rồi."
Một tờ giấy bị ném xuống trước mặt họ, sau đó một cây bút cũng rơi xuống, "Vẽ con nha hoàn đã tìm các ngươi."
Tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phu-ba-trong-ruong-va-nuoi-con/3676406/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.