Tình Nhi vừa về nhà liền kể chuyện Hạ Hi bày hàng bán đồ ăn ở chợ, Hạ Văn và Diệp thị nghe xong liền xót xa không thôi.
Nghe con muốn mở quán ăn nhanh, họ không nói hai lời, lập tức quyết định xuất tiền bạc để con sử dụng.
"Trước tiên phải tìm một cửa hàng, to một chút, tốt nhất là ở mặt đường, còn lại thì dễ rồi, sắm vài cái bàn ghế là có thể khai trương."
Hạ Văn nhận trách nhiệm này, "Việc đó để ta lo, cha sẽ cho người đi tìm."
Hạ Hi lắc đầu, "Cái này không cần, con có quen người ở trong huyện, có thể nhờ họ tìm giúp, chắc chắn sẽ tìm được chỗ tốt nhất."
"Vậy được, những tờ ngân phiếu này con cầm lấy."
Hạ Văn cũng không khách sáo, lấy ra một xấp ngân phiếu đặt lên bàn, đẩy về phía Hạ Hi.
Đều là ngân phiếu một nghìn lượng, dày cộp, không ít chút nào.
Hạ Hi không lấy hết, chỉ cầm vài tờ, số còn lại lại đẩy về phía Hạ Văn, "Con còn chút tiền trong tay, cha cứ đưa thêm cho con vài nghìn lượng là đủ rồi."
Diệp thị sốt ruột, "Con bé này, với cha mẹ mà còn khách sáo gì nữa, con cứ giữ tiền của mình phòng thân, số này con cầm lấy mà dùng, không đủ thì nói với cha mẹ."
Nói xong, bà cầm hết chỗ ngân phiếu còn lại nhét vào tay Hạ Hi.
Hạ Hi chỉ có thể cầm lấy, "Cảm ơn mẹ, cảm ơn cha."
Hạ Văn cười hì hì vẫy tay, "Mẹ con nói đúng, không đủ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phu-ba-trong-ruong-va-nuoi-con/3676396/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.