Phong An cầm hộp thức ăn rời đi, Hổ Tử liếm môi, cứ nhìn chằm chằm
vào nồi. Cậu thấy có một lá cải thảo còn sót lại bên cạnh nồi, liền vươn tay ra định lấy lên ăn.
Kỳ Nhi ngăn cậu lại, “Tiểu thúc, đừng để bị bỏng”
“Kỳ Nhi, ta muốn ăn.”
Hổ Tử nhìn chằm chằm vào lá rau đó không rời mắt. Vừa nãy mùi cá thơm quá, cậu suýt nuốt luôn cả lưỡi mình.
“Chờ chút.”
Kỳ Nhi cầm đũa tới, gắp lá rau đưa tới miệng cậu. Hổ Tử vội vàng cho vào miệng, nhai vài cái rồi nuốt xuống, sau đó chạy ngay tới trước mặt Hạ Hi, “Tẩu tử, đệ cũng muốn ăn cá.”
Nghĩ rằng cũng đã lâu không ăn cá, Hạ Hi xoa đầu cậu rồi cười đáp, “Được.”
Hổ Tử vui mừng nhảy cẫng lên, liền chạy ù ra chỗ để củi, ôm một đống củi khô về, “Kỳ Nhi, I mau nhóm lửa đi”
Kỳ Nhi, ...
Nhắc nhở cậu, “Tiểu thúc, nhà mình còn chưa có cá mà.”
“Để cháu đi tìm trưởng thôn xin”
Hổ Tử vừa nói vừa định chạy ra ngoài.
Hạ Hi gọi cậu lại, “Hổ Tử, chờ chút.”
Hổ Tử quay đầu nhìn cô.
“Trưởng thôn về nhà rồi, đi thôi, chúng ta tìm Trụ Tử, nhờ thúc ấy giúp bắt cá"
“Được.”
Hổ Tử vui vẻ đáp, rồi quay người chạy vụt đi tìm Trụ Tử trước.
Hạ Hi mỉm cười lắc đầu.
Dù mỗi ngày đều bán cá nấu cay, nhưng lần nào cũng bán hết sạch, đến cả lá rau cũng không còn.
Trụ Tử đã thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phu-ba-trong-ruong-va-nuoi-con/3675323/chuong-61.html