Chưởng quầy lo lắng, "Ông quản người ta làm sao nếm ra được chứ, vẫn là mau nghĩ cách đi, làm sao để làm ra cá lát hầm có mùi vị giống với Hạ nương tử làm đi."
"Này là ông làm khó ta rồi, mỗi một trù tử đều có mùi vị món ăn của riêng mình, ông có đánh chết ta cũng không làm ra vị giống hệt như vậy."
"Làm không ra, không cần ta đánh, vị gia đó cũng không tha cho chúng ta, ông mau nghĩ cách đi."
"Nghĩ cách, nghĩ cách..."
Đại trù miệng lẩm bẩm rồi đi đi lại lại.
Nguy gia thôn xa như vậy, giờ đi mời Hạ Hi tới thì không kịp, mình lại không làm ra được mùi vị giống như vậy,...
"Chưởng quầy..."
Một người làm cẩn thận gọi một tiếng.
Chưởng quầy đang phiền lòng, không vui vẻ lên tiếng, "Chuyện gì?"
"Chuyện là..."
Người làm nuốt nước miếng, "Hạ nương tử đang bán cá lát hầm trên phiên chợ."
Chưởng quầy ngơ ngác, lập tức kích động nắm lấy vạt áo của người làm, "Ngươi nói gì, ngươi nói lại lần nữa."
Người làm bị doạ tới líu lưỡi, "Hạ, Hạ nương tử cô ấy, cô ấy ở trên chợ, trên chợ bán, bán cá lát hầm."
"Sao ngươi biết?"
"Nô tài ra, ra ngoài mua, mua đô, nhìn, nhìn thấy."
Chưởng quầy đột nhiên buông hắn ra, "Nhanh, nhanh, nhanh, cầm đĩa đi mua."
Người làm vội chạy vào trù phòng, cầm một cái tô ra, vừa đi tới cửa liền bị chưởng quầy giật lấy, "Thôi, ta đích thân đi mua."
Đến chợ không cần nghe ngóng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phu-ba-trong-ruong-va-nuoi-con/3652718/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.