“Ở đây.”
Hạ Hi không biết từ lúc nào đã đi tới cửa lạnh nhạt đáp lời.
Du Nghĩa nhìn qua, ánh mắt dường như ẩn chứa hàng ngàn mũi dao hận không thể đem Hạ Hi lăng trì đến chết.
Nhìn ra hắn tới không có thiện ý, Trụ Tử lòng run rẩy, lên tiếng, “Du Cử nhân, người…”
“Không có chuyện của ngươi, cút sang một bên.”. 𝙏ì𝗺 𝒕r𝓾yệ𝗻 hay 𝒕ại { 𝙏r𝑼𝗺 𝙏r𝓾ye𝗻.𝓥𝐍 }
Du Nghĩa tức giận, nói chuyện cũng mất đi vẻ nho nhã thường ngày.
Hạ Hi nhướng mày, không chút hoang mang bước ra, đi tới đứng trước mặt Du Nghĩa, bình thản mà nhìn hắn, “Muốn nổi điên thì về nhà ngươi mà nổi điên.”
Du Nghĩa tức đến muốn thổ huyết, thân thể run lên, tức giận hét, “Hạ thị, huỷ đi ta có gì tốt cho ngươi chứ?”
Hạ Hi miệng câu lên mỉm cười, mang theo sự chế giễu mạnh mẽ, “Ta đã nói rồi, không có gì tốt hết nhưng mà vui.”
“Ngươi…”
Du Nghĩa tức lên một bạt tai vung tới.
Hạ Hi nhấc chân…
Bốp!
Trụ Tử kịp thời chặn trước mặt Hạ Hi, một tai này cứ thế mà vung lên mặt hắn.
Dưới sự tức giận nên Du Nghĩa dùng sức rất mạnh, Trụ Tử mặt hơi ngăm đen lập tức đỏ ửng lên.
“Du Cử nhân…”
Lan Nhi bước ra, vừa hay nhìn thấy một bạt tai của Du Nghĩa rơi trên mặt của Trụ Tử lập tức không nhịn được mà xông tới chặn trước Trụ Tử, “Du Cử nhân, cho dù ngươi là Cử nhân cũng không thể vô duyên vô cớ đánh người, Trụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phu-ba-trong-ruong-va-nuoi-con/3547092/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.