Hạ Hi đầy sự hy vọng nói, Du Nghĩa thân thể cứng đờ, bước chân cũng dừng lại, môi có chút động, một chữ “Đúng” nghẹn trong cổ họng không làm sao cất lên được.
Mọi người cũng đều nghe rất rõ ràng câu nói này, ánh mắt đột nhiên tập trung lên người Du Nghĩa.
Lã thị lo lắng, mở miệng định ngăn cản, nghĩ đến những lời lúc nãy của Du Nghĩa thì lại nuốt lại những lời định nói ra.
Trong lòng đã mắng Hạ Hi không biết bao nhiêu lần, cuối cùng vẫn là không nhịn được, bước chân có chút vội vàng tới trước mặt hai người, mở miệng là trách móc, “Hạ thị, ngươi sao lại không hiểu chuyện như vậy chứ, Du Nghĩa vừa rơi xuống nước, thân thể quan trọng hơn, ngươi làm sao có thể để hắn ở trong phòng của ngươi.”
Lời bà ta vừa nói xong, người trong sân đều im lặng, mọi người nhìn nhau trong mắt xẹt qua sự không tin được, Lã thị thường ngày dày vò Hạ Hi thì thôi đi, thế mà còn cấm hai người họ ở cùng nhau.
Giọng nói của Hạ Hi vang lên trong khoảng sân yên tĩnh, tràn đầy sự khó hiểu, “Mẹ, nếu tướng công không ở trong phòng của ta, ta làm sao chăm sóc chàng?”
Lạ thị lập tức đổi sắc mặt, “Nghĩa Nhi cần đến ngươi chăm sóc sao, ta…”
“Khụ khụ khụ…”
Du Nghĩa ho lớn.
“Tướng công, chàng không sao chứ?”
Hạ Hi đưa tay ra muốn vỗ sau lưng hắn, Du Nghĩa nắm lấy vạt áo nàng, “Hi Nhi, nàng nói gì vậy, chúng ta là phu thê tất nhiên là ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phu-ba-trong-ruong-va-nuoi-con/3547084/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.