Nhìn thấy nàng đang rất cố gắng và cẩn thận đào từng lớp băng, Trụ Tử cúi người xuống và đưa tay về phía cô, “Tẩu tử, đệ có sức lực, để đệ làm cho.”
Hạ Hi đã đào một lỗ nhỏ ở bên trên lớp băng.
Nghe vậy liền không khách khí, đưa con dao găm và chỉ cho hắn cách làm sao để đào.
Sau nửa canh giờ, khi bề dày và chiều rộng gần như được rồi, Hạ Hi nói: “Được rồi, dùng dao rựa đi.”
Lớp băng còn lại không quá dày, Trụ Tử bổ vài sao xuống.
Rầm một tiếng, lớp băng tách ra và rơi xuống nước, khiến một ít nước bắn tung tóe lên mặt hắn.
Trụ Tử rùng mình vì lạnh và ngã xuống băng.
Lan Nhi trầm giọng kêu lên, “Trụ Tử, chàng không sao chứ?”
Trụ Tử lau mặt, “Không sao.”
Hạ Hi cúi xuống dùng dao găm kéo tảng băng vỡ ra và nhìn chằm chằm vào mặt nước.
Thấy có cá bơi tới, Hạ Hy đứng thẳng lên và gật đầu.
Mặc dù trong vài ngày vừa rồi đã kiếm được tiền nhưng mấy người bọn họ sợ rằng sẽ thu hút sự chú ý của dân làng và không dám mua dụng cụ đánh cá chuyên nghiệp, họ vẫn sử dụng giỏ tre. Lan Nhi lấy nó ra, đưa cho Trụ Tử và dẫn Kỳ Nhi lùi sang một bên.
Lần này bắt cá rất nhanh, chỉ mất khoảng hai khắc thời gian, cá còn to hơn trước rất nhiều.
Trụ Tử và Lan Nhi rất phấn khích, “Tẩu tử, ngày mai tẩu có đi huyện thành với chúng ta không?”
“Không đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phu-ba-trong-ruong-va-nuoi-con/3547064/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.