Kỳ Nhi nắm chặt tay của Hạ Hy, nghe xong lập tức đáp: “Có, khi thời tiết ấm áp, nhiều người trong thôn sẽ ra sông đánh cá.”
Hạ Hy dừng lại, đặt bó củi xuống, dẫn Kỳ Nhi đến bên bờ sông, kiểm tra độ dày của băng rồi giẫm lên lên trên.
Kỳ Nhi sợ đến mức sắc mặt lập tức tái nhợt, siết chặt lấy tay của Hạ Hy ngăn cản nàng bước tiếp bước thứ hai: “Mẹ, nguy hiểm lắm, mấy ngày trước Nhị Ngưu trong thôn rơi vào băng suýt thì chết.”
Hạ Hy chỉ vào tầng băng bên dưới chân: “Nhìn xem, băng ở đây rất dày, không rơi xuống được đâu.”
Từ khi Kỳ Nhi hiểu chuyện đến nay liền bị người phụ nữ kia ra lệnh làm việc, không có thời gian vui chơi cùng đám trẻ trong thôn chứ đừng nói đến việc chơi đùa bên bờ sông. Hạ Hy nói gì về độ dày của lớp băng cậu cũng không hiểu, cậu chỉ ôm chặt tay của Hạ Hy hơn và khẩn cầu: “Mẹ, chúng ta về nhà nhanh đi.”
Sức khỏe của mẹ vốn đã không được tốt, nếu lại rơi vào động băng như là Nhị Ngưu thì nhất định sẽ mất mạng.
Hạ Hy ngồi xổm xuống, ngang tầm mắt cậu, “Kỳ Nhi, con có tin mẹ không?”
“Tin ạ.”
Kỳ Nhi trả lời không hề có chút do dự nào, sau đó liền nói thêm: “Nhưng con không muốn mẹ gặp nguy hiểm.”
“Sẽ không có nguy hiểm đâu.”
Hạ Hy bảo đảm với cậu: “Mẹ chỉ là nhìn một chút thôi.”
Kỳ Nhi do dự một lúc, sau đó nắm chặt tay của nàng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phu-ba-trong-ruong-va-nuoi-con/3547050/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.