Mỗi ngày đều nhờ Tiểu La Tử đưa thức ăn, miễn cưỡng sống qua ngày, nửa tháng trôi qua, cuối cùng cũng cảm giác được thân thể có chuyển biến tốt lên rõ ràng.
Từ miệng Tiểu La Tử biết được Tiểu Bích ước chừng đã gặp phải bất trắc, mặc dù cũng có thương tiếc nhưng cũng đến mức thương tâm, dẫu sao cũng mới quen biết chưa đến một ngày.
Cũng nhờ nói bóng nói gió biết được không ít chuyện của thế giới này, ví dụ như thế giới này trước mắt phân thành bốn quốc gia, lần lượt nằm ở đông tây nam bắc bốn hướng. Phương bắc gọi là Đông quốc, bởi vì mùa đông thời gian rất dài, chiếm đến nửa năm, cũng là quốc gia cường mạnh nhất, mà Lâm Ngữ Nguyệt chính là sinh sống ở Đông quốc. Thực lực có thể đối kháng với Đong quốc là Hạ quốc, nằm ở phương nam. Khí hậu vừa hay tương phản với Đông quốc. Hai quốc gia còn lại thực lực kém xa rất nhiều, về cơ bản là phục thuộc vào khe hở giữa Đông quốc và Hạ quốc sinh tồn.
Lâm Ngữ Nguyệt cũng biết rõ về thân phận và cảnh ngộ hiện nay của mình, thân phận hiên nay của nàng là viên minh châu trên tay của Lâm thừa tướng, bởi vì là nữ nhi duy nhất của Lâm thừa tướng và phu nhân đã tạ thế, cho nên yêu chim yêu cả lồng, chỉ hận không thể cho nàng tất cả mọi thứ, do đó tạo nên một Lâm Ngữ Nguyệt quen nuông chiều, ngu ngốc, không não. Từ sau lần đầu tiến cung gặp hoàng thượng, liền khóc lóc gào thét đòi vào cung làm phi, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phi-tu-thi-lam-gi/868156/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.