Hai thị vệ đi theo Vân Yên bảo vệ cô ta, bất mãn rút ra kiếm giơ lên: "To gan! Dám xúc phạm tiểu thư!" Dám ăn nói thô lỗ với con gái thành chủ, đúng là chán sống rồi.
Vân Yên nhìn hai người không sợ chút nào, vẻ mặt bình tĩnh, cô ta giận cá chém thớt thị vệ: "Im miệng đi, không được vô lễ với ân nhân của ta!"
Cô ta cũng buồn bực lắm chứ, đám đàn ông thấy cô ta, không phải hữu hảo đối xử thì cũng là yêu tha thiết. Hai tên này hoặc là không hợp gu hoặc bị cong rồi!
Vân Yên nhắm ngay người trông có vẻ dễ bắt chuyện nhất, Dương Trường Miên, há mồm bày tỏ thiện chí: "Ta là Vân Yên, con gái của Thành Chủ dưới chân núi. Cảm tạ hai vị giúp đỡ, tiểu nữ nhất định sẽ báo đáp lấy lễ."
Hai người đàn ông này, người nào cũng anh tuấn, nhưng ánh mắt cô ta cao hơn, cảm thấy Hàn Ngọc Nhiễm mới xứng với mình. Cô ta xuất thân cao quý, muốn đàn ông nào, phải có cho bằng được.
[Vân Yên, con nhỏ này là kiểu hai mặt đó nhe, nhìn bề ngoài vô hại vậy thôi chứ nách thâm lắm.] Trong truyện có nhắc tới cô nàng này, nhưng có vẻ bọn họ chạm mặt hơi sớm, Vân Yên còn chưa làm Thành Chủ.
Dương Trường Miên cũng làm chào hỏi: "Chào đằng ấy, ta là Dương Trường Miên."
Vân Yên mỉm cười, nhìn qua Hàn Ngọc Nhiễm.
Nam chính đã tới bên cạnh Dương Trường Miên, dọn cơm ra ăn, cô ta: "..." Cẩu nam nhân, nếu không phải đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phe-vat-ta-lac-lu-khap-tu-chan-gioi/3322035/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.