Đại Mộc đang điên cuồng giãy giụa thật sự từ từ bình tĩnh lại, tuy rằng hai con mắt của hắn vẫn trợn lồi ra, vẻ mặt không phục.
Tuy nhiên đây là lần đầu tiên hắn bình tĩnh lại trong trạng thái tỉnh táo mà không cần dùng tới thuốc, tuy rằng có vẻ như là bị Triệu Chi Ý hung ác bức ép nên mới vậy.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, đặc biệt là bác sĩ Trương - bác sĩ điều trị chính của Đại Mộc. Mấy ngày nay không tìm ra nguyên nhân căn bệnh của Đại Mộc thực sự khiến ông cảm thấy vô cùng thất bại. Bây giờ Đại Mộc trở nên nghe lời như vậy, không biết là do chuyên môn của ông quá kém hay là do cô gái kia quá giỏi?
Bác sĩ khó hiểu kiểm tra lại tình trạng của Đại Mộc, hết thảy đều ổn. Lúc ông tới gần, Đại Mộc rít lên hai tiếng, nhưng bị Triệu Chi Ý trừng mắt nên dù không cam lòng cũng phải ngậm miệng lại, điển hình cho câu mềm nắn rắn buông! Bác sĩ giật giật khóe miệng.
Ông không ngờ bọn ông dùng đủ mọi cách mà vẫn không thể khiến Đại Mộc yên tĩnh lại nhưng cô gái này chỉ cần dọa vài câu là xong.
Triệu Chi Ý khá hài lòng, chỉ vào cái bụng to tướng của hắn nói: “Tự nhìn lại bụng mình đi, còn ăn nữa, muốn vỡ bụng chết hả? Vỡ bụng rồi thì ăn bao nhiêu cũng trôi ra hết, có khác gì không ăn đâu, đúng không?”
Sau đó chỉ thấy Đại Mộc ai nói cũng không nghe thật sự cúi đầu, nhìn nhìn bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-minh-tinh-tra-xanh-bi-nguoi-nguoi-ghet-bo/2874780/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.