Sáng hôm sau là nghi thức khai máy, buổi chiều phải vào đoàn phim bắt đầu quay chụp. Triệu Chi Ý tắm xong thì chuẩn bị đi ngủ, nhưng nằm trên giường một lúc lại cứ thấy có gì đó là lạ?
Cô hít hít cái mũi, thoáng ngửi thấy mùi hương quen thuộc.
Cô xoay người dậy, bò xuống giường, nằm úp sấp trên sàn, quả nhiên nhìn thấy một con rối gỗ nằm dưới gầm giường. Nó nhìn chằm chằm cô bằng đôi mắt không có con ngươi, trên cổ còn buộc một cái nơ bướm xinh đẹp, khóa kéo trên miệng cong lên, thoạt nhìn có chút ngượng ngùng, giống như đang nói:
- “Chào chị ạ!”
Triệu Chi Ý: Rối gỗ bị mất ở nhà ma xuất hiện dưới gầm giường mình, cảnh sát có chịu tin là mình vô tội không?
Mặt cô hoài nghi, hung ác nói:
- “Mi trốn ở chỗ này làm gì? Mi tới đây lúc nào vậy? Sao mi biết ta ở đây?”
“……”
“Mi còn ở trong đấy làm gì, mau ra đây.”
“……”
Bé rối gỗ bắt đầu thong thả di chuyển, vài phút trôi qua cũng vẫn chỉ nhích được một tí, khóa kéo trên miệng cũng xụ xuống.
Triệu Chi Ý thò tay vào, rầm một cái lôi ra.
Bé rối gỗ:……
Cô bé nằm liệt trên sàn không nhúc nhích, tay chân mượt mà bày ra tư thế vặn vẹo, trông như đang bị choáng váng.
Triệu Chi Ý hỏi mấy câu, dường như cô bé đều không nghe thấy, cũng không lên tiếng, rất có thể cũng là một kẻ ngốc như tiểu lão đầu. Triệu Chi Ý lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-minh-tinh-tra-xanh-bi-nguoi-nguoi-ghet-bo/2874738/chuong-27.html