Cá nướng mỡ hành ngoài giòn trong mềm, phủ ớt vừa cay vừa đỏ thơm phức, ăn vào miệng tê tê cay cay. Miệng như muốn bốc cháy, rồi lại uống một hớp Coca mát lạnh thì tuyệt cú mèo. Cô cảm thấy cô có thể ăn đến tận khi thế giới này diệt vong mới ngừng được —— nếu không có kỳ đà cản mũi a.k.a Tiểu Anh thì tốt.
- “Đừng ăn nữa! Còn ăn nữa người ta lại tưởng chị đang mang thai đấy.”
“???”
- “Mau đi kính rượu đạo diễn với Vân Triết đi. Cảm ơn bọn họ đã giúp đỡ chị. “
“……” Đáng ghét, hồi trước toàn là người khác phải hiếu kính mình!
Đương nhiên cô cong được duỗi được, là người thức thời, tuấn kiệt, bây giờ còn đang mưu đồ Đông Sơn tái khởi, nên cô cầm cốc Coca đi qua, nhưng lại bị Tiểu Anh đánh cho một phát, đổi Coca thành rượu.
Triệu Chi Ý giận: Con nhóc mất nết này muốn nổi dậy khởi nghĩa thật đấy à?!
Tiểu Anh: “Nhìn gì, còn không mau đi.”
Đạo diễn mập mạp hớn hở tươi cười, ông vốn cho rằng Triệu Chi Ý sẽ là gánh nặng kìm hãm, không thể ngờ được là cô lại diễn ra được một Liên Ngọc Phi tàn nhẫn mà lại xinh đẹp tuyệt vời, hoàn hảo y như trong tưởng tượng của mình. Trái lại, Hạ Tiếu Tiếu được ông đặt nhiều kỳ vọng lại khiến ông rất thất vọng, diễn với Triệu Chi Ý đã không phối hợp được rồi, đến cả diễn cặp với Vân Triết mà tương tác còn không bùng nổ bằng Vân Triết với Triệu Chi Ý, thật là buồn rầu cả người.
- “Không tồi không tồi! Kĩ năng diễn xuất của Tiểu Triệu rất tốt, tiếp tục phát huy nhé!”
- “Cảm ơn cảm ơn, tôi sẽ tiếp tục phấn đấu!”
Hạ Tiếu Tiếu ngồi một bên nhìn cảnh này nghiến răng nghiến lợi, từ khi bắt đầu quay đến giờ, đạo diễn chưa từng khen cô một câu nào về kĩ năng diễn xuất của cô cả.
Cô nhấp một hớp rượu, trong lòng khó chịu chết đi được.
Triệu Chi Ý kính Vân Triết một ly, rồi cầm chén rượu đi tìm Hạ Tiếu Tiếu:
- “Tiếu Tiếu, chúng ta cụng ly nào. Chúc cô đóng phim không NG, thoại một lần là qua, đạt đúng cảm xúc.”
- “Tiểu Triệu nói đúng đó! Tiếu Tiếu, cô phải học hỏi Tiểu Triệu nhiều vào. Hai người đều vừa mới bắt đầu đóng phim, kinh nghiệm giống nhau nên có thể nói chuyện, chia sẻ cùng nhau được.”
Triệu Chi Ý không dám nói là cô không diễn, cô chỉ thể hiện đúng cá tính của mình thôi. Không hề có kĩ thuật diễn nào, lúc muốn giết Hạ Tiếu Tiếu thì cô sẽ coi cô ấy là lương thực của mình, còn đối với Vân Triết cũng chỉ xem hắn như một món đồ ăn đẹp đẽ, mà đối với đồ ăn thì đâu cần có cảm xúc gì:
- “Được được! Nhưng diễn xuất chủ yếu phải là bản thân tự lĩnh ngộ ra, Tiếu Tiếu cố lên nha!”
Hạ Tiếu Tiếu suýt hộc máu. Trước mặt nhiều người không tiện nhiều lời. Cô hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại:
- “Cảm ơn, tôi sẽ cố gắng.”
Cô cũng không còn tâm trạng ăn uống gì nữa và cũng càng không muốn nhìn thấy Triệu Chi Ý giả mù sa mưa, lấy cớ không thoải mái cần nghỉ ngơi rồi về khách sạn trước. Nhưng lúc cô về tới khách sạn thì phát hiện ra một chuyện kì lạ, vừa ra khỏi thang máy, cô đã nhìn thấy hai cô gái ăn mặc kín mít lén lút xuất hiện ở hành lang, hai người đang đứng trước cửa phòng của Triệu Chi Ý —— những nhân viên quan trọng của “Tiên Trần” đều ở tầng này.
Lúc hai cô gái nhìn thấy Hạ Tiếu Tiếu thì rất sợ hãi trốn tránh, lén lút xoay lưng lại, Hạ Tiếu Tiếu nghi hoặc một lát, rồi cũng coi như chưa nhìn thấy, trở về phòng mình.
Trợ lý mới nói:
- “Chị Tiếu Tiếu, hai người kia hình như là fan cuồng? Bọn họ tới đây làm gì? Đi lên bằng cách nào? Không phải là……”
Hạ Tiếu Tiếu đáp:
- “Em đừng nói mò. Đó có thể là fan của Vân Triết, tới chờ Vân Triết, chúng ta không cần lo hộ.”
Trợ lý ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, nếu là fan của Vân Triết, bọn họ quản quá nhiều trái lại còn kết thù kết oán.
Hạ Tiếu Tiếu vui vẻ tắm rửa, bôi tinh dầu hoa hồng, bắt đầu chờ mong điều gì sẽ xảy ra sau khi Triệu Chi Ý trở về.
Haha, đến lúc đó xem Triệu Chi Ý còn cười nổi không!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]