Triệu Chi Ý vẫn chưa biết bé rối gỗ và tiểu lão đầu đã làm được chuyện tốt. Hôm nay cô thức dậy như thường lệ, nhưng mí mắt cứ giật giật và cô có một linh cảm xấu, nhưng cụ thể là gì thì không nói rõ được.
Cô thò đầu vào gầm giường, thấy hai con ma vẫn đang nằm ở đó. Tiểu lão đầu ngủ ngáy khò khò, còn bé rối gỗ thì tròn mắt nhìn cô.
- “Có phải hai mi đi gây rắc rối cho ta không đấy?”
Cái đầu to của bé rối gỗ gục xuống, toét miệng cười có vẻ hơi chột dạ. Bé đã rất cẩn thận, nhưng vẫn dọa anh shipper sợ té xỉu, bé không có cố ý đâu……
Dù sao Triệu Chi Ý cũng không nhìn ra được là cô bé đang áy náy, sau khi nhìn chằm chằm cô bé một lúc cũng không nhìn ra được gì thì buông mấy câu dọa nạt hằng ngày rồi dậy đánh răng rửa mặt, sửa soạn rồi đi ra ngoài. Lúc này, bé rối gỗ mới chậm rì rì bò từ dưới gầm giường ra, ghé lên cửa xem xét, tiểu lão đầu cũng dậy, lờ mờ trôi theo sau cô bé.
Hai đứa thấy trong phòng ngủ không còn ai, lại lén lút chạy ra ngoài phòng khách, bé rối gỗ ngồi trên sô pha, cầm điều khiển TV nghịch hồi lâu. Tiếc là, phòng không cắm thẻ thì không có điện, không bật được TV.
Cái đầu to của cô bé gục xuống, ngồi một lát rồi lại đu lên cửa sổ ngắm thế giới bên ngoài.
Chẳng mấy chốc, tiểu lão đầu lại ngủ thiếp đi dưới chân cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-minh-tinh-tra-xanh-bi-nguoi-nguoi-ghet-bo/2874702/chuong-45.html