Không hiểu vì sao hai người lại đến mà không nói trước với cô một tiếng. Xem ra bọn họ cũng nghe được tin đồn kìa rồi. Vì vậy, với tính cách của bố Giản, nhất định cùng với mẹ Giản đến để chất vấn con gái cho rõ sự tình.
Một mặt khác, bố Giản và mẹ Giản đi xe bus, lúc này đúng giờ cao điểm, lúc đó trên xe rất đông người.
Mẹ Giản xách hành lý đừng ở trạm bus, nhìn những người đi làm vội vội vàng vàng ăn nhanh miếng bánh, không khỏi chép miệng:
- Sao nhiều người quá thế này, chen chúc qua lại, Nhân Nhân cũng sống như thế này sao.
- Người trẻ tuổi, ai cũng đều muốn bay nhảy về phía bắc.- Bố Giản cũng cầm trên tay một chiếc balo.- Lần này, bà không được ba phải nữa đâu đấy, phải mang nó về nhà, đây không phải là nơi để nó nán lại.
- Lão Giản, ông vẫn còn tin những tin đồn kia sao? Nhân Nhân nhà chúng ta xinh đẹp, nhưng nó là người như thế nào. Người khác có thể không biết, nhưng chúng ta thân là bố mẹ, chẳng lẽ lại không hiểu rõ con gái mình. Nó không phải loại người như vậy đâu. - Mẹ Giản vẫn rất tin tưởng con gái, con bà không thể trở thành tiểu tam được. Trong chuyện này, chắc chắn có hiểu nhầm. - Ông đừng vừa nhìn thấy nó đã mắng mỏ đấy.
- Không có lửa làm sao có khói chứ. Dù sao thì lần này cũng phải đưa nó trở về. Đừng có mà nói tốt cho con gái nữa, ở bên ngoài toàn học cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-dai-minh-tinh/2455423/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.