– Mẹ biết con nghỉ cha mẹ quan niệm cổ hủ. Nhưng có điểm này, con sau này đã là vợ, là mẹ. Địa vị nhà họ Thẩm quá cao mẹ sợ con chịu khổ nhưng mẹ thấy Tây Thừa cũng được, nhà họ cũng không làm mọi chuyện rối ren lên. Người nhà họ bây giờ quý con, thật ra là xem trọng đứa bé chưa chào đời kia. Con nghe lời mẹ, kết hôn với Tây Thừa rồi sinh đứa bé ra. Hai con hoà thuận mà sinh sống, tinh cảm có thể từ từ bồi đắp. Hay ít nhất nếu các con không hợp nhau sau này li hôn cũng không phải không được.
Mẹ Giản thật lòng lo lắng nói:
– Bây giờ bất kể là con không chồng mà sinh con hay phá thai đều rất phiền phức, ly hôn dù nghe cũng không hay ho nhưng mẹ nghĩ khi đó nhà họ Thẩm cũng không xử tệ với con. Quan trọng hơn hết là đứa bé này sinh ra đời sau này sẽ là Rồng là Phượng.
Lời này có thể nói là lấy hết ruột gan ra mà nói. Giản Nhân Nhân hiểu nỗi khổ tâm của người mẹ, nhưng vẫn không tiếp thu nổi.
– Mẹ với cha con đã bàn với nhau rồi, nhà mình sẽ không đòi hỏi nhiều. Quê nhà ta cưới hỏi thế nào thì làm thế ấy. Chúng ta đem lễ vật của nhà họ Thẩm chia làm 2 phần. Một phần gộp cùng tiền của cha mẹ tích cóp cho con đi mua nhà ở Nam Thị. Nam Thị cách nhà chúng ta cũng gần, đi xe 2 tiếng là tới. Bây giờ đang phát triển, mỗi người vẫn cần một chốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-dai-minh-tinh/2455272/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.