Mấy ngày nay Trần Bội ở nhà lao đầu ngốn hết đống tài liệu. Bố mẹ cô nghe nói cô có thể vào làm ở Thẩm thị, họ đều vui mừng khôn xiết.
Vì không muốn để phụ lòng bố mẹ, không muốn để Giản Nhân Nhân mất mặt với phía Thẩm Tây Thừa, cô bắt đầu một quá trình học tập nghiêm túc, còn quyết tâm hơn cả kì thi đại học năm đó.
Lúc Giản Nhân Nhân chuẩn bị ra ngoài, Trần Bội đang nỗ lực học thuộc tiếng Anh.
- Từ đó đọc sai rồi.
Giản Nhân Nhân đọc lại từ đó một lượt, vô cùng lưu loát.
Trần Bội ngẩn người ra, cầm quyển từ điển lê dép ngồi cạnh Giản Nhân Nhân.
- Nhân Nhân, cậu đọc tiếng anh hay thật đấy.
Cho dù chỉ là bạn học cùng Giản Nhân Nhân hồi cấp ba, nhưng cô vẫn còn nhớ thành tích học tập năm đó của Nhân Nhân cũng bình thường thôi mà.
Giản Nhân Nhân chỉ cười.
- Hai ngày nữa là tớ chuẩn bị về rồi, nếu cậu có chỗ nào đó không hiểu có thể hỏi tớ.
Có thể trong lĩnh vực diễn xuất cô không thành thạo lắm, nhưng những kiến thức học được trên sách vở là mảng cô am hiểu nhất, ít nhất đến giờ vẫn còn nhiều điều cô nhớ rất rõ.
- Vừa đúng lúc, tớ có chỗ này không hiểu lắm.
Trần Bội trong những năm tháng đại học cũng không chăm chỉ lắm, chỉ là gắng gượng vượt qua tiếng Anh cấp bốn. Cô biết với một công ty lớn như Thẩm thị, nói lưu loát tiếng Anh là điều kiện bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-dai-minh-tinh/2455265/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.