Giản Nhân Nhân là người không giỏi giấu suy nghĩ trong lòng. Đôi khi cô cũng muốn làm ra vẻ như không có việc gì giống Thẩm Tây Thừa, nhưng khi cô nhìn thấy Lưu Mộng lại nhớ đến việc cha mẹ cô vì cái tin thất thiệt đó mà đến Đế Đô, cô thật sự không kiềm nổi bực tức trong lòng mình.
Mặc dù cuộc sống xô đẩy quá nhiều biến cố khiến Lưu Mộng thay đổi trở nên xấu tính như vậy, nhưng lúc cô vẫn chưa phát cáu thì Lưu Mộng lại đến trước mặt cô gây sự. Giản Nhân Nhân thể hiện cô cũng không phải rùa rụt đầu.
Đối với câu nói của Thẩm Tây Thừa, mặc dù cô cảm thấy có chút không tự nhiên nhưng cô hiểu rõ, Thẩm Tây Thừa là đồng minh tốt của mình, đương nhiên sẽ không làm cô mất mặt lúc này. Lời của anh chẳng qua cũng lời nói trên môi, không thể tưởng thật.
Giản Nhân Nhân giả bộ thể hiện ngọt ngào một chút, bắt đầu làm khó Lưu Mộng:
- Lưu Mộng, hiếm có bữa bạn bè tụ họp cùng nhau, chúng ta giải quyết một số chuyện trước kia đi. Đều là bạn học cũ, tớ có điểm nào đắc tội với cậu thì cậu nên nói rõ cho tớ biết nếu không trong lòng tớ cứ trăn trở suốt.
Lưu Mộng không ngờ Giản Nhân Nhân nói ra những lời như thế, cô ta cười ha ha hai tiếng:
- Cậu nói gì vậy? Cậu có chỗ nào đắc tội tớ đâu, chúng ta chẳng phải là bạn tốt sao?
- Vậy tớ thật sự không hiểu.
Giản Nhân Nhân nhìn các bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-dai-minh-tinh/2454365/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.