Giản Nhân Nhân không hề nghĩ kiếp này còn có cơ hội gặp lại cha mẹ.
Cô vẫn là linh hồn mà mọi người đều không thể nhìn thấy. Lúc phát hiện bản thân lần nữa được đứng trước cửa nhà mình, cô vui đến độ muốn nhảy cẫng lên.
Loại vui sướng nhảy nhót này là lần cảm xúc mãnh liệt nhất đời cô. Nhưng trong một giây cô lại ngẩn ra. Bởi vì cô nhìn thấy "Giang Như Lục" bước ra từ phòng ngủ. "Giang Như Lục" đi tiếp xuống nhà bếp, Giản Nhân Nhân cũng đi theo. Chỉ là cô không dám đến quá gần, chỉ dám đứng trước cửa nhà bếp. Cô nhìn "Giang Như Lục" chiên trứng thuần thục, rất nhanh ba tô mì khói nghi ngút nhìn vô cùng ngon miệng đã được nấu xong.
Cô được nuông chiều từ nhỏ đến lớn. Trước khi vào trung học cơ sở, ông bà nội cũng ở chung khu, vô cùng cưng cô, đừng nói làm việc nhà, đến một chiếc vớ cũng không nỡ để cô giặt. Ngẫm lại, nhiều năm như vậy, cô lại chưa lần nào nấu được một bữa cơm cho cha mẹ.
Giản Nhân Nhân hiểu rõ, trong thân thể của "Giang Như Lục" cũng là một người khác.
- Cha mẹ ơi, đồ ăn sáng con nấu xong rồi, cha mẹ lại ăn nè.- trên mặt Giang Như Lục tràn đầy sức sống, khác hoàn toàn với sự nguội lạnh của cô.
Lúc Giản Nhân Nhân nhìn thấy cha mẹ, dù thừa biết bản thân mình chỉ là linh hồn, nhưng không hề nghĩ ngợi mà chạy nhào lại. Đương nhiên, kết quả chỉ là vồ lấy khoảng không.
- Đứa nhỏ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-dai-minh-tinh/2454295/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.