Lúc Tề Huyên về đến nhà đã là mười giờ rồi.
Ngô Nguyệt Hi vốn muốn giữ cô ở lại qua đêm nhưng cô đã từ chối, từ nhỏ tới lớn cô đều giỏi hơn Ngô Nguyệt Hi về mọi mặt. Nhưng hiện giờ Ngô Nguyệt Hi đã có căn hộ riêng ở Đế Đô rồi.
Như Ngô Nguyệt Hi nói, Tống Thần chưa kết hôn, cô ấy cũng không phải là người thứ ba, cũng không làm việc gì có lỗi với ai. Hơn nữa Tống Thần là một người rất hào phóng, nửa đời còn lại của cô ấy coi như không phải lo nghĩ gì nữa. Tuổi còn trẻ như vậy mà đã có một căn hộ ba phòng ở Đế Đô. Còn cô, chỉ sợ phấn đấu cả cuộc đời, hay nhịn ăn nhịn uống cả đời cũng chưa chắc đã mua nổi một căn hộ như vậy.
Cô rốt cuộc đang mưu tính gì đây?
Có một thời gian, Tề Huyên rất hận Tô Khiêm, nếu không phải vì anh ta thì cô đâu phải sống trong căn hộ đi thuê như cái tổ chim thế này. Nếu anh trung thực với cô một chút, đối xử với cô tốt một chút thì cô còn có thể thuyết phục bản thân, tiếp tục coi như chưa nhìn thấy gì hết. Nhưng anh ta đã cho cô thứ gì? Dù chỉ là cái bánh bao hay là tình yêu, anh cũng đều không cho cô.
Tề Huyên đi vào phòng khách, trên chén trà vẫn có chiếc đũa như lúc cô vừa rời đi, còn có hộp mỳ ăn liền anh ta vẫn chưa kịp vứt.
Trong căn phòng thoang thoảng mùi kỳ lạ. Cô bèn bước vào trong, quẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-dai-minh-tinh/2454229/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.