Nồng Nồng lúc một tuổi hiển nhiên là ngoan ngoãn và hiểu chuyện hơn Mặc Mặc lúc một tuổi rất nhiều. Đến bà Giản còn nói là Nồng Nồng dễ trông hơn những đứa trẻ khác.
Ông Giản dạy nốt lớp này tốt nghiệp là sẽ nghỉ hưu. Dù cuộc sống ở Nam Thị rất tốt nhưng vợ và con gái ông đều ở Đế Đô. Sau vài lần Thẩm Tây Thừa gọi điện mời ông đến Đế Đô sinh sống thì ông Giản cuối cùng cũng thu dọn hành lý đến Đế Đô - nơi mà rất nhiều người đều muốn tới.
Đương nhiên, lần này ông Giản đến sẽ không ở cùng một biệt thự với con gái và con rể. Ông cảm thấy như vậy không thích hợp. Cũng may Thẩm Tây Thừa đã sắp xếp đâu vào đấy, anh mua một căn biệt thự tương tự khác gần biệt thự nhà mình cho bố mẹ vợ. Do vậy ông bà Giản đều sống tại ngôi biệt thự này. Như thế có thể tránh khỏi ngượng ngập khi bố mẹ vợ và con rể cùng sống chung một nhà, đồng thời hai ông bà vẫn có thể mỗi ngày sang thăm cháu và con gái.
Hàng ngày Thẩm Tây Thừa đều đến công ty làm việc, Giản Nhân Nhân cũng chẳng rảnh rỗi. Thẩm phu nhân đã ngoài sáu mươi tuổi rồi nên rất ít tham gia các hoạt động như trước nên mọi trách nhiệm đều đặt lên vai Giản Nhân Nhân. Công việc tại nhà hát kịch cô cũng không bỏ bê cho nên thật sự có thể nói Giản Nhân Nhân không hề rảnh rỗi hơn Thẩm Tây Thừa chút nào. Vợ chồng chủ nhà đều đi vắng, khó tránh khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-dai-minh-tinh/2454200/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.