Vào ngày sinh nhật 18 tuổi của tôi.
Kiều Tầm đưa cho tôi một tập tài liệu, tôi khó hiểu mở ra, đồng tử co rút lại một cái.
Đó là 13% cổ phần của Tập đoàn Kiều Thị!
“Kiều tổng,” tôi khép tập tài liệu lại, vẻ mặt nghi hoặc: “Ông định chuyển nhượng cổ phần cho tôi sao?”
Sự ra đời của tôi không mấy vẻ vang.
Kiều Dịch và Kiều Nhiễm mới là người thừa kế hợp pháp.
Tôi không mấy tha thiết với quyền lực, mặc dù kiếp này tôi hơi buông thả bản thân, nhưng tôi càng thích hợp với việc nghiên cứu học thuật hơn, nếu không phải là thật sự yêu thích, thì kiếp trước tôi đã không vì nó mà dốc hết sức lực.
Do đó, cổ phần của Tập đoàn Kiều Thị đối với tôi thực sự không có sức hấp dẫn.
“Bọn họ đều đồng ý sao?” tôi hỏi.
Giọng điệu của Kiều Tầm không được tốt lắm: “Chứ không thì sao?”
Biểu cảm của tôi hơi phức tạp.
Về mặt cổ phần, đương nhiên là lời nói của tổng giám đốc Kiều Tầm có trọng lượng nhất.
Đối với người cha này, tôi không thể nói là hận, cũng không thể nói là yêu.
Từ nhỏ đến lớn, anh ta không ngừng chế giễu, mỉa mai tôi, mỗi lần tôi đều phản bác lại, chọc cho anh ta tức điên lên.
Nhưng, đó đều là dựa trên việc tôi có linh hồn của một người trưởng thành. Giả sử, tôi thật sự chỉ là một đứa trẻ thì sao?
Năm 5 tuổi, lúc cần cha mẹ nhất, lại bị chính mẹ ruột bỏ rơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-con-gai-cua-nu-phu-doc-ac/3581840/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.