Trên đường ngự kiếm về du đô, nàng hí hửng ngắm cảnh xung quanh, Chu Tiểu Hoàn thấy lạ:
- Tỷ tỷ, tỷ yên tâm. Sau khi về Du đô muội sẽ tìm cách giải cổ độc cho tỷ, như vậy tỷ sẽ không phải nhìn sắc mặt của họ nữa.
Tiểu Nhã nhìn những áng mây nhỏ dưới chân cười nói:
- Không sao, tối tỷ ngồi thiền ép cổ độc ra là được.
Tăng Thư Thư nhìn nàng lắc đầu:
- Cô lấy tự tin đó thế, lúc trước Du đô xảy ra nạn cổ độc phải dùng đến Phục long đỉnh cùng Thiêu hỏa côn của Tiểu Phàm mới thu hết cổ về được, Làm gì dễ dàng như cô nói
- Thư Thư nói đúng đó tỷ tỷ, hay để muội bắt mạch cho tỷ xem thử cổ độc lan đến đâu rồi.
Chu Tiểu Hoàn vừa nói vừa định nắm tay nàng bắt mạch thì nàng ôm lấy eo Chu Tiểu Hoàn dùng khinh công bay đi:
- Không cần thật mà, Tiểu Hoàn, đi với tỷ ngắm cảnh đi.
Bị cướp người trên ngự kiếm, Tăng Thư Thư đứng không vững nhăn mặt nói:
- Cô đưa Tiểu Hoàn đi cũng phải nói với ta một tiếng chứ. Bay chậm thôi...
- Tăng Thư Thư, huynh đuổi theo bọn ta đi, ha ha...
- Chờ ta với, Tiểu Nhã
Cả quãng đường về Du đô rất vui vẻ, vừa đi vừa đùa dỡn cười đùa
********
Tối đến, Tiểu Nhã ăn xong liền vào phòng. Nàng căn dặn nha hoàn Kiều Kiều ở ngoài canh cửa không cho ai vào. Xong xuôi đâu vào đấy, nàng mở tay nải đeo lại thương tâm hoa, tạo kết ấn quanh phòng tránh bị người khác phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-bich-dao-noi-tiep-duyen-voi-quy-le/774844/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.