Tiếp theo là bốc thăm, Sở Nam định để Trịnh Triều Sinh đi bốc. Nhưng Trịnh Triều Sinh nói tay mình rất xui, bốc gì cũng tệ, do đó Diêu Tinh được cử đi.
Diêu Tinh hơi nhắm nửa mắt, đưa tay vào thùng giấy lật qua lật lại vài lần, lấy một tờ giấy cuộn rồi trở về.
Sau khi mở ra xem, khuôn mặt vốn tràn đầy tự tin của Diêu Tinh bỗng chốc trở nên u ám: “Phong Thành?”
Theo như cậu biết, địa hình của Phong Thành là một phần ba đồng bằng, một phần ba là đồi núi và phần còn lại là những dãy núi nhấp nhô.
Nói là Phong Thành*, nhưng nơi này không giàu có, so với các thành phố khác của tỉnh Z, trình độ kinh tế của thành phố này tương đối lạc hậu.
*Phong trong phong phú giàu có.
Bọn họ là cảnh sát, điều bọn họ quan tâm không phải là tình hình kinh tế ở đó. Vấn đề chính là thành phố càng nghèo, thiết bị kỹ thuật của phòng kỹ thuật hình sự của Cục cảnh sát càng kém, điều này không có lợi cho việc điều tra vụ án sau này.
Ví dụ về việc xác định ADN, nhiều phòng thí nghiệm trong nước, bao gồm cả một số cơ quan cảnh sát thiếu kinh phí, có thể sẽ không sử dụng hệ thống khuếch đại chuẩn mà nhà cung cấp đề xuất.
Để giảm chi phí, các phòng thí nghiệm này thường sử dụng phiên bản rút gọn. Nếu Phong Thành cũng như vậy, một khi gặp phải mẫu vật khó, e là bọn họ sẽ không thể kiểm tra ra kết quả mà bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-tran-bao-pha-an/3602518/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.