Còn gã đàn ông đã bắt cóc cô xuống nước, lúc này đã bị Giang Sơn và Triệu Tam Thạch kéo lê như con ch.ó c.h.ế.t về phía bờ.
Lúc bọn họ bơi về phía trước, m.á.u đỏ trên mặt nước lan ra.
Nhìn mặt nước ngày càng đỏ, lão Dương trợn mắt nhìn Lâm Linh, hình như muốn hỏi cô, rốt cuộc cô đã làm như thế nào?
Lúc này Từ Diệc Dương và người trẻ tuổi kia đã đưa Lâm Linh bơi về phía bờ, vài phút sau, Lâm Linh được kéo lên bờ, trên tay cô vẫn cầm con d.a.o sáng lóa. Lúc này, con d.a.o đang nhỏ nước, rãnh d.a.o vẫn còn sót lại một chút m.á.u chưa bị nước cuốn trôi.
Cố Từ và Diêu Tinh dìu nhau, đi đến bên đường, nhìn chằm chằm Lâm Linh cầm con d.a.o dính m.á.u lên bờ, người không những không sao, mà còn đ.â.m bị thương tên côn đồ.
Cô lên bờ, không chỉ Diêu Tinh và Cố Từ ngạc nhiên, ngay cả những người trẻ tuổi nhảy xuống từ trực thăng cũng đều sững sờ.
Mái tóc và quần áo của cô gái vẫn còn nhỏ giọt nước, nhưng lúc cô cầm d.a.o lên bờ, giống như một nữ chiến binh, khiến ai cũng không dám coi thường.
Vốn dĩ mắt Diêu Tinh đã ươn ướt, nhìn thấy cảnh này, cậu đột nhiên cười toe toét, thật sự rơi vài giọt nước mắt.
Lúc này điện thoại lại reo, Diêu Tinh biết cậu của mình vẫn đang quan tâm đến tình hình ở đây, liền nói: “Cậu, cô giáo của con lên bờ rồi, cô ấy không sao. Những kẻ cần bắt cũng đã bị bắt hết.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-tran-bao-pha-an/3602403/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.