“Em sợ mình không thể nhớ hết được.” Diêu Tinh không dám gật đầu chắc chắn, “Cô giáo, thật ra em có mượn một ít sách nói về phấn hoa, nói thật, em không nhớ nỗi, có quá nhiều loại.”
“Nếu cô bảo em xác định phấn hoa, thì có lẽ em phải vừa làm vừa lật sách xem.”
Vài người đang tán gẫu, lúc này, Lâm Linh nhận được cuộc gọi từ La Chiêu: “Anh đã tìm thấy một số chiếc xe thường được các nghi phạm sử dụng, người tình của vợ cũ nạn nhân, Vi Chí Cương, đã sử dụng một chiếc xe, chiếc xe đó là của ba gã, anh sẽ yêu cầu người ta lấy mẫu vân lốp xe và lấy một số mẫu đất từ một số điểm lấy mẫu.”
Lâm Linh nghiêm mặt nói: “Được, vậy làm theo những gì anh nói đi. Nhưng mẫu đất lấy từ lốp xe phải được đóng gói vào túi vật chứng ngay lập tức và được niêm phong cẩn thận. Bởi vì lúc này khắp nơi trong thành phố đều đang nở hoa, nếu không được niêm phong kỹ, mẫu có thể bị ô nhiễm.”
“Anh biết rồi.” La Chiêu nói.
—--
Sau khi rời khỏi hiện trường, lão Dương không quay về chi đội, mà đi thẳng đến nhà Vi Chí Cương.
Gia đình nhà họ Vi ở trong một đại viện kết hợp giữa thành thị và nông thôn ở vùng ngoại ô, Vi Chí Cương chưa kết hôn, sống với ba mẹ.
Lúc đám người lão Dương đến, trong sân có một chiếc xe tải màu trắng. Thùng xe mở rộng, theo như lão Dương biết, chiếc xe này đứng tên ba của Vi Chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-tran-bao-pha-an/3602361/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.