La Chiêu sờ cằm đầy râu, cười ha ha nói: “Đúng là già rồi, ngày xưa anh cũng có nhiều người theo đuổi lắm, nếu không phải anh quá kén chọn thì làm sao đến lượt chị dâu của em?”
Lâm Linh bất lực nhìn anh ấy, nghĩ thầm anh cũng quá khoác lác rồi...
Có lẽ La Chiêu cũng nhớ đến chuyện bị bạn gái cũ ở nước ngoài bỏ rơi, cười ngốc nói: “Chỉ là đùa thôi, lời vừa rồi đừng nói với vợ anh đấy.”
Lâm Linh vẫy tay, nhớ đến một việc, liền nói với La Chiêu: “Hai thực tập sinh mà pháp y Cúc hướng dẫn, glúc trước em có gặp bọn họ, bọn họ muốn nhờ em nói vài lời với anh.”
“Bọn họ muốn nhờ em nói gì?”
Tất nhiên La Chiêu biết thực tập sinh mà pháp y Cúc hướng dẫn, hai người trẻ tuổi đều rất cần cù, pháp y Cúc cũng chỉ bảo tận tình, thực tập nửa năm, đã từng tham gia không ít hiện trường.
Lâm Linh nói: “Không phải sắp tốt nghiệp rồi sao? Bọn họ muốn ổn định công việc. Anh cũng biết, lực lượng cảnh sát rất ít cần người, thực tập sinh muốn ở lại tỉnh lỵ không dễ. Tào Nhất Bình nói, cậu ấy muốn ở lại Nam Tháp, theo pháp y Cúc làm việc.”
“Còn công việc của một thực tập sinh còn lại thì tạm thời chưa có kết quả, em đang suy nghĩ, gần đây khu vực Đông Minh không có pháp y phù hợp, nếu Đông Minh đồng ý tiếp nhận thì cho cậu ấy qua đó. Bản thân cậu ấy rất muốn, La Chiêu anh có ý kiến gì?”
Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-tran-bao-pha-an/3602359/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.