Lộ Hàn Xuyên không nói gì với anh ấy.
Ngô Thành suy nghĩ một lúc, lại đến gần Lộ Hàn Xuyên, cẩn thận nói: “Người anh em, cậu không định nói xấu tôi trước người yêu của cậu chứ? Tôi làm thế là vì lợi ích của cậu đấy.”
Lộ Hàn Xuyên bất đắc dĩ nhìn anh ấy: “Đừng nói những lời như vậy nữa, nếu còn lần nữa, nói không chừng tôi sẽ nói với Lâm Linh đó.”
Ngô Thành yên tâm rồi, lúc nãy anh ấy cũng chỉ là không kiềm chế được cái miệng, bây giờ cũng hơi hối hận. Nếu Lâm Linh thật sự biết anh ấy nói lung tung trước mặt Lộ Hàn Xuyên, không biết cô sẽ làm gì.
Ngồi yên trên giường của mình một lúc, Ngô Thành nhận được điện thoại của anh trai. Sau khi gác máy, Ngô Thành nói với Lộ Hàn Xuyên: “Anh cả tôi nói, hình như mẹ tôi bị giời bò, ngày mai sẽ đến bệnh viện khám một chút.”
“Bệnh giời? Bệnh này nếu thời gian không lâu, chữa trị cũng không khó, chỉ là không được để lâu. Anh cũng không cần lo lắng quá, ngày mai chúng ta sẽ về Giang Ninh, cùng nhau đi thăm bà ấy.” Lộ Hàn Xuyên chưa từng mắc phải bệnh này, nhưng anh đã từng nghe nói về nó.
Hai người quyết định xong sáng sớm hôm sau liền lái xe về Giang Ninh.
Ngày hôm sau, Lâm Linh đi làm như thường, khi cô rời khỏi khu nhà ở, Từ Diệc Dương đã kịp lái chiếc xe Jeep đợi ở ngoài, Lâm Linh lên xe, sau đó đưa cho anh ta một gói bánh. “Anh đến sớm thế, ăn sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-tran-bao-pha-an/3602228/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.