Lâm Linh tin tám chín phần, nhưng cũng không hoàn toàn tin, "Không theo dõi em là tốt rồi."
Lúc này Lộ Hàn Xuyên y đã ngồi vào chỗ bên cạnh cô, thì thầm hỏi: "Người này tìm em có mục đích gì, sao em lại lừa anh ta?"
"Ra ngoài nói đi." Xung quanh còn có những thực khách khác, Lâm Linh không muốn người khác nghe thấy chuyện của vụ án.
Lộ Hàn Xuyên cũng không muốn ăn, liền bảo nhân viên phục vụ đóng gói, hai người xách mấy hộp thức ăn ra khỏi quán, lên xe của Lộ Hàn Xuyên.
Lên xe, Lâm Linh dựa lưng vào ghế, nói ngắn gọn về chuyện vụ án.
Lộ Hàn Xuyên nghe nói Vệ Thừa Đông là luật sư bào chữa, vụ án mà anh ta nhận còn liên quan đến đại đội Nam Tháp, càng cảm thấy người này chủ động hẹn Lâm Linh ăn tối có mục đích khác.
"Anh ta tìm em có phải muốn tiếp cận em, để tìm cơ hội tìm hiểu một số chi tiết không được tiết lộ về vụ án?"
"Em cũng đoán ra rồi, cho nên em mới lừa anh ta?"
Lộ Hàn Xuyên ập tức hiểu ra, tại sao Lâm Linh lại nói mập mờ với người kia.
"Có lẽ là nhìn trúng thân phận thực tập của em ở đại đội Nam Tháp, không thì luật sư lớn như anh ta mỗi phút đều kiếm được một đống tiền, làm gì phải đi ăn ở chỗ bé nhỏ này với em."
Thực ra cũng không hoàn toàn vì lý do này, trong lòng Lộ Hàn Xuyên nghĩ như vậy, nhưng anh không nói gì.
Anh lén cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-tran-bao-pha-an/3602191/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.