Lúc này các nhóm đã bắt đầu làm việc, Lâm Linh nói: "Cháu có thể chịu trách nhiệm chụp ảnh, lấy vân tay, lấy mẫu máu, còn việc khám nghiệm tử thi thì ngài và pháp y Kỳ làm. Ngài thấy vậy có được không?"
"Cháu có chắc mình có thể lấy vân tay và mẫu máu? Mẫu vật chúng ta lấy sau này sẽ được sử dụng để xác định danh tính người chết, không thể sai sót." Pháp y Nhiêu hỏi như vậy, chỉ là muốn xác nhận, không phải nghi ngờ Lâm Linh.
Pháp y Kỳ thay Lâm Linh trả lời: "Yên tâm đi, cô bé này làm quen việc này rồi, lát nữa anh nhìn là biết."
Ông ta và Lâm Linh đều tỏ ra rất tự tin, tất nhiên pháp y Nhiêu không còn nghi ngờ gì nữa.
Ông ấy cũng hiểu, xảy ra chuyện lớn như vậy, tỉnh đã cử nhóm công tác đến giám sát công tác cứu hộ. Có rất nhiều người theo dõi, những người được cử đến hỗ trợ từ các nơi chắc chắn đều có năng lực, mang những kẻ không biết gì đến đây, không sợ mất mặt à?
Vì vậy, cô bé này nói mình có thể làm được, thì chắc chắn là có thể làm được.
Ông ấy không nói thêm gì nữa, cùng pháp y Kỳ đứng đối diện nhau ở hai bên một người thợ mỏ thiệt mạng, hai người cùng ngồi xuống.
"Người c.h.ế.t chắc chắn bị tổn thương phổi do hít phải khí độc, anh nhìn xem lông mũi của anh ta bị cháy hết rồi." Pháp y Kỳ của cục cảnh sát Giang Ninh quan sát tình trạng bên trong mũi của người chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-tran-bao-pha-an/3602177/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.